Ảnh trong tuần

Ảnh trong tuần

29 thg 12, 2007

Trang mat

Di bo long vong moi chan qua. Nen vo "Singapore Visitor" house, duoc 15 phut access internet, massage chan. Gio khoe roi. Tranh thu quang cao cho Singapore chut. Cho xiu nua len Hippo bus, lam 1 hippo tour, roi ve di ngu. Da kip tieu ton mot so tien dang ke. Bi la hanh phuc nhat vi duoc di 1 vong, lan dau tien di may bay, mua duoc dong ho Disney co Ngu long cong chua. Chi Bu hanh phuc vi duoc o rieng 1 phong voi Bi, khong chiu su "kiem tra giam sat" cua Ba Me o KH Le Meridien. (book truoc den 6 thang lan). Ba Me hanh phuc vi duoc lam super Parents, just 1 times sau 1 thoi gian dai dai dai. Tam quen moi tat bat cua doi thuong. Hehe.

Bay gio phai goi dien ve coi hai em nho o nha ra sao roi nua.

26 thg 12, 2007

Entry for Bài giảng thánh lễ Đêm Vọng Giáng Sinh của ĐGH Bênêđíctô XVI December 26, 2007




(VietCatholicNews 25/12/2007)

Anh chị em thân mến,

“Bà Maria đã tới ngày mãn nguyệt khai hoa. Bà sinh con trai đầu lòng, lấy tã bọc con, rồi đặt nằm trong máng cỏ, vì hai ông bà không tìm được chỗ trong nhà trọ.” (Lc 2:6-7). Những lời này làm thổn thức tâm hồn chúng ta mỗi khi nghe lại. Đó là giây phút mà thiên thần đã tiên báo tại Nagiarét: “bà sẽ thụ thai, sinh hạ một con trai, và đặt tên là Giêsu. Người sẽ nên cao trọng, và sẽ được gọi là Con Đấng Tối Cao” (Lc 1:31-32). Đó là giây phút mà Israel đã hằng trông đợi trong nhiều thế kỷ, trải qua nhiều giờ khắc đen tối - giây phút mà toàn thể nhân loại cách nào đó trông chờ, trên những phương diện tuy còn định nghĩa mù mờ như: khi nào Thiên Chúa chăm sóc chúng ta, khi nào Ngài bước ra khỏi tháp ngà của mình, khi nào thế giới được cứu rỗi và khi nào Thiên Chúa sẽ canh tân mọi sự. Chúng ta có thể tưởng tượng ra hình thức chuẩn bị nội tâm này cũng như tâm tình của Mẹ Maria khi giờ phút này đến gần. Cụm từ ngắn gọn “Bà lấy tã bọc con” cho phép chúng ta thấy thấp thoáng một cái gì đó của niềm vui thánh thiện và lòng nhiệt thành lặng lẽ trong việc chuẩn bị này. Tã đã sẵn sàng, để con trẻ có thể được chào đón xứng đáng. Tuy nhiên, không có chỗ trong phòng trọ. Cách nào đó, nhân loại đang ngóng chờ Thiên Chúa, chờ đợi Ngài đến gần. Nhưng khi giờ phút ấy xảy đến, lại không có chỗ cho Ngài. Con người quá bận rộn với chính mình, con người có những nhu cầu cấp bách ở mọi nơi mọi lúc cho những vấn đề của riêng mình đến nỗi không còn gì còn lại cho những người khác, cho người lân cận, cho người nghèo, cho Thiên Chúa. Và con người càng trở nên giầu có bao nhiêu thì họ càng bị choáng ngợp bởi chính mình bấy nhiêu, và càng ít có chỗ cho người khác bấy nhiêu.

Thánh Gioan, trong Phúc Âm của ngài, đã đi vào trọng tâm của vấn đề, khi đào sâu thêm trình thuật ngắn ngủi của Thánh Luca về hoàn cảnh tại Bêlem: “Người đã đến nhà mình, nhưng dân Người chẳng chịu đón nhận” (Ga 1:11). Điều này đề cập đến trước hết và trên hết là Bêlem: Con Vua Đavít đến với chính bản quán của mình, nhưng phải sinh ra trong máng lừa, vì không có chỗ cho ngài trong phòng trọ. Sau nữa, nó liên hệ đến Israel: Đấng đã được sai đến với dân Người, nhưng họ không cần Người. Và thực sự, nó liên hệ đến toàn thể nhân loại: Đấng mà nhờ Người mà thế gian được tạo thành, Đấng Tạo Hóa – Ngôi Lời từ muôn đời, đã bước vào thế giới, nhưng Ngài không được lắng nghe, không được tiếp nhận.

Những lời này tối hậu liên hệ đến chúng ta, mỗi người chúng ta và toàn thể xã hội. Chúng ta còn có thời giờ không để dành cho người lân cận, người đang cần đến một lời an ủi của chúng ta, của tôi, hay đang cần đến niềm cảm thông của tôi? Chúng ta còn có thời giờ không để dành cho những người đau khổ đang cần đến sự giúp đỡ? Chúng ta còn có thời giờ không để dành cho người đang phải trốn tránh hay người tỵ nạn đang cần đến nơi nương tựa? Chúng ta còn thời gian và không gian cho Chúa không? Ngài còn có thể bước vào cuộc đời chúng ta không? Ngài còn tìm được chỗ trong ta, hay chúng ta đã dành mọi chỗ trong tư tưởng, trong hành động, trong cuộc đời chúng ta cho chính mình?

Tạ ơn Chúa, cái chi tiết tiêu cực này không phải là điều duy nhất, cũng chẳng phải là điều sau cùng chúng ta thấy trong Phúc Âm. Chính trong Phúc Âm Thánh Luca, chúng ta gặp được tình mẫu tử của Mẹ Maria và lòng trung tín của Thánh Giuse, sự cảnh giác của các mục đồng và niềm hân hoan lớn lao của họ; cũng như trong Phúc Âm Thánh Matthêu khi chúng ta đối diện với cuộc viếng thăm của những nhà thông thái đến từ phương xa; và Thánh Gioan cũng nói với chúng ta: “Phàm những ai đón nhận Người thì Người ban cho quyền năng trở thành con cái Thiên Chúa” (Ga 1:12). Có những người đón nhận Ngài, và vì thế, bắt đầu từ máng lừa này, từ bên ngoài, đã lặng lẽ lớn lên một ngôi nhà mới, một thành phố mới, một thế giới mới. Sứ điệp Giáng Sinh làm cho chúng ta nhận ra sự tối tăm của một thế giới đóng kín, và qua đó không chút nghi ngờ gì, sứ điệp này đang minh họa một thực tại chúng ta chứng kiến hàng ngày. Tuy nhiên, sứ điệp Giáng Sinh cũng nói với chúng ta rằng Thiên Chúa không để cho chính mình bị gạt ra ngoài. Ngài tìm một chỗ, ngay dù chỗ ấy có nghĩa là phải bước vào một máng lừa; để rồi có những con người thấy ánh sáng của Ngài và thông truyền ánh sáng ấy. Qua lời Tin Mừng, thiên thần cũng nói với chúng ta, và trong phụng vụ thánh ánh sáng của Đấng Cứu Độ bước vào cuộc đời ta. Dù chúng ta là những mục đồng hay những “nhà thông thái” – ánh sáng và sứ điệp của nó cũng mời gọi chúng ta cất bước để thoát ra cái vòng chật hẹp của ham muốn và lợi lộc để gặp Chúa và thờ lạy Ngài. Chúng ta thờ lạy Ngài bằng cách mở thế giới này ra cho sự thật, cho điều thiện, cho Chúa Kitô, và cho sự phục vụ những ai bị gạt ra ngoài lề và những ai đang trông đợi chúng ta.

Trong nhiều khung cảnh Giáng Sinh từ cuối thời Trung Cổ và đầu thời hiện đại, máng lừa được mô tả như một cung điện đổ nát. Người ta có thể nhận ra được vẻ huy hoàng xa xưa của nó, nhưng nay nó trở thành một tàn tích, những vách tường đang sụp dần – thật ra, nó đã trở thành một máng lừa. Mặc dù điều này thiếu cơ sở lịch sử, sự diễn dịch đầy tính ẩn dụ này dẫu sao cũng diễn tả một điều gì rất thật được che dấu trong mầu nhiệm Giáng Sinh. Ngai vua Đavít, được đoan hứa tồn tại đến muôn đời, đứng trơ trọi. Những kẻ khác đang cai trị Thánh Địa. Giuse, miêu duệ của Đavít, chỉ là một thợ thủ công bình thường; và cung điện, thực ra, đã trở thành một cái hang. Chính Đavít đã bắt đầu đời mình như một trẻ mục đồng. Khi tiên tri Samuel tìm ông để xức dầu, có vẻ nhưng không thể và nực cười là một cậu bé mục đồng như thế lại trở thành người mang lấy lời hứa của Israel. Trong máng lừa Bêlem, nơi chính thành phố mà mọi sự đã khởi đầu, vương quyền Đavít lại bắt đầu một cách mới mẻ - nơi hài nhi bọc trong tã, được đặt nằm trong máng cỏ. Ngai vàng mới từ đó Vua Đavít này lôi kéo thế giới về với Ngài chính là Thánh Giá. Ngai vàng mới – là Thánh Giá – phù hợp với một khởi đầu mới từ máng lừa này. Nhưng đó chính thật là cách thức mà cung điện vua Đavít thực sự, vương quyền thực sự đang được thành hình. Cung điện mới này khác quá xa với những gì con người tưởng tượng về cung vàng điện ngọc và vương quyền. Đó là cộng đoàn của những ai để mình bị lôi cuốn bởi tình yêu Chúa Kitô và vì thế trở thành cùng một nhiệm thể với Ngài, một nhân loại mới. Quyền năng đến từ Thánh Giá, quyền năng của điều thiện cho đi chính mình – đây chính thật là vương quyền thật sự. Máng lừa trở thành một cung điện – và từ khởi điểm này, Chúa Giêsu xây dựng cộng đoàn mới to lớn gồm những người đã được các thiên thần hát khen trong giờ phút giáng sinh của Ngài: “Vinh danh Thiên Chúa trên trời, và bình an dưới thế cho người Chúa yêu” – cho những ai đặt ý chí mình trong ý chí của Người, qua đó trở thành những con cái của Thiên Chúa, những con người mới, một thế giới mới.

Thánh Grêgôriô thành Nyssa, trong những bài giảng Giáng Sinh của ngài, đã phát triển cùng một quan điểm như sứ điệp Giáng Sinh trong Phúc Âm Thánh Gioan: “Người đã dựng lều giữa chúng ta” (Ga 1:14) . Thánh Grêgôriô áp dụng đoạn này trên cái lều là thân xác chúng ta, một thân xác đã mòn và yếu ớt, trơ ra mọi chỗ đau đớn và chịu đựng. Và ngài cũng áp dụng điều đó cho toàn thể hoàn vũ đang tả tơi và biến dạng vì tội lỗi. Ngài sẽ nói gì khi chứng kiến tình trạng thế giới hôm nay, với những lạm dụng năng lượng và sự khai thác ích kỷ và bất chấp hậu quả. Thánh Anselm thành Canterbury, trong một cách thế rất tiên tri, đã mô tả một thị kiến về điều mà chúng ta ngày nay đang chứng kiến nơi một thế giới ô nhiễm với một tương lai bất trắc: “Mọi thứ dường như đã chết, và mất đi phẩm giá đã được tạo thành để phục vụ những ai ca ngợi Thiên Chúa. Những yếu tố của thế giới bị bóp nghẹt, chúng mất đi vẻ huy hoàng vì bị lạm dụng bởi những kẻ làm nô lệ cho ngẫu tượng của họ, cho những thứ đã không được tạo thành” (PL 158, 955f.) Vì thế theo quan điểm của Thánh Grêgôriô, máng lừa trong sứ điệp Giáng Sinh tượng trưng cho một thế giới bị đối xử tàn tệ. Điều mà Chúa Kitô xây dựng lại không phải là một cung điện bình thường. Ngài đã đến để khôi phục lại vẻ đẹp và phẩm giá của tạo vật, của vũ trụ: đây là điều đã bắt đầu trong lễ Giáng Sinh và là điều khiến các thiên thần hân hoan. Trái đất được khôi phục trật tự tốt đẹp nhờ vào sự kiện là nó mở lòng ra cho Thiên Chúa để nhận lấy ánh sáng thực cách mới mẻ; và trong sự hài hòa giữa ý chí con người và thánh ý Thiên Chúa, trong sự giao hòa giữa trời và đất, nó lấy lại được vẻ đẹp và phẩm giá của mình. Thành ra, Giáng Sinh là một ngày hội mừng cho sự khôi phục tạo vật. Chính trong bối cảnh này mà các Nghị Phụ đã diễn dịch bài ca của các thiên thần trong đêm linh thánh này: đó là một thể hiện của vui mừng trên sự kiện là tầng cao và vực sâu, Trời và Đất, lần nữa lại giao hòa, con người lại kết hiệp với Thiên Chúa. Theo các Nghị Phụ, một phần trong lời ca của các thiên thần nói lên rằng các thiên thần và con người có thể đồng ca với nhau và qua đó vẻ đẹp của vũ trụ được diễn tả nơi vẻ đẹp của bài tụng ca. Cũng theo các Nghị Phụ, nhạc Phụng Vụ có một phẩm giá đặc biệt vì nó được hát lên cùng với các ca đoàn thiên sứ trên trời. Chính sự gặp gỡ với Chúa Giêsu khiến chúng ta có thể nghe thấy bài ca các thiên thần, và qua đó tạo ra một thứ âm nhạc thực sự mà sẽ tàn đi khi chúng ta đánh mất tính chất cùng hát cùng nghe này.

Nơi máng lừa Bêlem, Trời và Đất gặp nhau. Trời đã xuống cùng Đất. Vì lý do đó, một luồng sáng chiếu soi từ máng lừa này cho mọi thời đại; vì lý do đó niềm vui bùng nổ; vì lý do đó bài ca được sinh ra. Ở phần cuối của suy niệm Giáng Sinh này tôi muốn trích dẫn một đoạn từ Thánh Âu Tinh [Augustinô]. Khi diễn dịch Kinh Nguyện của Chúa: “Lạy Cha chúng con Đấng ngự ở trên Trời”, ngài đặt câu hỏi: Trời là gì? Trời ở đâu? Và một lời đáp thật bất ngờ: “..Đấng ngự ở trên Trời – nghĩa là nơi các thánh và nơi những người công chính. Vâng, các tầng trời là những thực thể cao nhất trong vũ trụ, nhưng các tầng trời vẫn chỉ là những thực thể, không tồn tại được trừ phi trong một nơi chốn nhất định. Nếu chúng ta tin là Thiên Chúa ngự ở các tầng trời, nghĩa là ở chốn cao xa nhất của thế giới, thì những con chim may mắn hơn chúng ta, vì chúng có thể sống gần Thiên Chúa hơn. Nhưng chẳng có lời nào chép rằng ‘Thiên Chúa gần những ai sống trên các cao nguyên hay trên những đỉnh núi’. Trái lại có lời chép: ‘Thiên Chúa gần gũi với những tâm hồn tan nát’ (Tv 34:18[33:19]), một thành ngữ ám chỉ đến sự khiêm nhường. Như người tội lỗi được gọi là ‘Đất’, ngược lại, người công chính có thể được gọi là ‘Trời’” (Sermo in monte II 5, 17). Trời không thuộc về không gian địa lý nhưng thuộc về địa lý của con tim. Và con tim của Thiên Chúa trong đêm thánh thiện này, hạ xuống trong máng lừa: sự khiêm hạ của Thiên Chúa là Trời. Và nếu chúng ta tiếp cận sự khiêm hạ này, chúng ta động được đến Trời. Lúc đó Trái Đất được canh tân. Với sự khiêm hạ của những mục đồng, chúng ta hãy tiến bước trong Đêm Cực Thánh này hướng về Hài Nhi trong máng lừa! Chúng ta hãy động đến sự khiêm hạ của Thiên Chúa, đến con tim của Thiên Chúa! Khi đó niềm vui của Ngài sẽ động đến chúng ta và sẽ khiến cho thế giới được rạng ngời hơn – Amen.

© Copyright 2007 -- Libreria Editrice Vaticana
J.B. Đặng Minh An dịch

20 thg 12, 2007

Nhanh thật!




Giật mình nhìn lại, đã gần 1 tuần không viết gì vào đây. Quá nhiều việc phải làm, nhiều thứ phải lo. Nào là công việc cuối năm cần hoàn tất, công việc cho năm mới cần chuẩn bị ngay từ bây giờ. Nào là những công việc to có nhỏ có để hoàn tất phim Nụ hôn. Nào là nhiều thứ linh tinh lang tang cần chuẩn bị cho cái event nữa. Rồi cả hai em nhỏ đang bệnh. Í chà!

Nhưng không sao!

Hai em đang uống thuốc. Chắc cũng vài ngày nữa mới hết bệnh được

Event coi như đã gần xong. Chỉ còn phải chọn hình, in hình. Chuẩn bị thank you gifts. In backdrop. Gởi thiệp cho những người còn lại. Đi gặp Cha Đỗ Bá Ái để xin Cha giảng lễ. Mua hoa. À, còn phải may (hoặc mua) 1 bộ áo dài cho ngày này nữa. Định sửa lại áo cũ để mặc nhưng chưa biết tính sao.

Nụ hôn cũng coi như xong. Chỉ còn final signature nữa. Và chờ kết quả từ Hongkong. Và ngóng chờ phản ứng từ khán giả. Bước đầu là khá tốt.

Còn các việc khác thì giải quyết từ từ thôi. Hết việc này đến việc khác.

Khó nhất là bây giờ mọi thứ phải tự làm 1 mình thôi. Hát đã vi vu tận HK rồi.

Cầu mong mọi chuyện tốt đẹp.

PS: Hình hai cha con tình thương mến thương! Chụp ở Sedona, sau khi cả nhà đi chụp hình.

14 thg 12, 2007

10 thg 12, 2007

Những người bạn nhỏ




Hôm qua Bí đi tham dự trò chơi Những người bạn nhỏ với chị Minh Hạnh - học trên 1 lớp. Cả hai vui hơn Tết. Cũng là một dịp học hỏi, vui chơi. Cuối cùng, Bí được ngồi vào ghế này để tham dự vòng thi đặc biệt. Và đã chia được 50% tiền thưởng cho O Kính (Seur Benin)- để lo cho các bạn dân tộc thiểu số ở Kontum vui Noel. Đây là niềm vui lớn nhất.

Cám ơn Pooh đã chụp tặng tấm hình nhé.

gia đình đông đúc




Cuối tuần qua đi đám cưới Trâm - "chị Trâm chậm chi" của công ty. Và ké 1 tấm hình cả gia đình đông đúc. Chúc hai anh chị một khởi đầu mới, một cuộc sống vui, một gia đình êm ấm và trìu mến.

5 thg 12, 2007

Ngẫm nghĩ

Liếc qua bài báo sáng nay - tiếp tục đau lòng vì tình hình của bé Bảo Trân đã rất xấu. Gần như không dám nhìn hình, không dám đọc. Việc này còn ám ảnh mình biết đến bao giờ. Xem và liên tưởng đến HK, đến Sóc cũng đang tuổi mầm non như vậy. Lo sợ vì chuyện như vậy có thể xảy ra với bất cứ đứa bé nào, do các cô không biết cách chăm sóc, và do các cô cũng không biết cách sơ cứu nữa. Những hội thao giáo viên dạy giỏi các cấp có thi mục này không? Bây giờ đắn đo quá, không bkiết có nên cho Sóc đi nhà trẻ nữa hay không? Còn HK đang học nữa. Hy vọng trường tốt hơn sẽ đỡ hơn.

Để tham khảo thêm:

Trẻ dễ ngưng thở khi bị bịt miệng, bóp mũi

Bác sĩ Bạch Văn Cam đang chăm sóc bé Bảo Trân trưa 4-12 - Ảnh: L.T.H
TT - Trẻ khóc, lấy băng keo dán miệng để khỏi khóc. Trẻ không chịu nuốt thức ăn thì dùng tay bóp mũi cho trẻ phải há miệng ra nuốt... Đó là cách làm không lường hết được nguy hiểm đối với tính mạng của trẻ. Bác sĩ BẠCH VĂN CAM - trưởng khối hồi sức cấp cứu, Bệnh viện Nhi Đồng 1, TP.HCM - cho biết:

- Ở người lớn và trẻ lớn khi bất ngờ bị bịt mũi, bóp mũi thì thở bằng đường miệng. Nhưng với trẻ sơ sinh thì chỉ biết thở bằng mũi. Vì vậy, đối với trẻ sơ sinh, trẻ nhỏ gia đình phải chăm sóc kỹ vì trẻ có thể gặp một số vấn đề nguy hiểm khi chẳng may mũi của trẻ bị chăn mền bịt kín, bé sẽ không thể thở được.

Khi cho trẻ nằm ngủ, nhất là với những trẻ có thói quen nằm sấp khi ngủ, cha mẹ hoặc cô bảo mẫu chú ý đặt đầu bé nghiêng qua một bên, quan sát xem mũi của trẻ có bị che lấp bởi mền, gối, khăn...Không nên để mùng, mền, khăn, áo... xung quanh trẻ để đề phòng trẻ quơ tay bị vướng víu, phủ, bịt lên mặt. Quan sát xem bé có hồng hào không. Nếu có tím tái, đó là dấu hiệu cho thấy trẻ bị ngạt thở.

Trẻ thở bằng mũi

Huấn luyện cô giữ trẻ

Trường hợp của bé Đỗ Ngọc Bảo Trân khi phát hiện ngưng thở tại trường học đã không được sơ cấp cứu kịp thời nên dẫn đến bé bị ngưng tim. Nếu các cô bảo mẫu, giữ trẻ biết cách sơ cứu thì tình trạng của bé Trân đã có thể đỡ hơn. Để tránh những trường hợp đáng tiếc như bé Trân, ngành giáo dục nên quan tâm đến việc huấn luyện các cô giáo nhà trẻ kỹ năng sơ cấp cứu trẻ nhỏ.

Trẻ nhỏ có thể bị ngạt đường thở vì nhiều lý do như hóc dị vật, sặc sữa, sặc cháo... khi ăn, khi khóc. Một số trẻ bị ngạt thở do chính người lớn gây ra. Không ít bà mẹ, cô bảo mẫu thấy trẻ không chịu nuốt thức ăn, uống thuốc, uống sữa... đã dùng tay bóp mũi trẻ để ép buộc trẻ nuốt. Người lớn nghĩ rằng làm thế để trẻ phải nuốt thức ăn, nhưng thực tế khi bị bóp mũi, trẻ sẽ có phản xạ mở miệng ra.

Việc mở miệng này không phải là mở tự nhiên mà do bị ép buộc (bóp mũi) nên trẻ sẽ phản ứng bằng việc khóc, giãy giụa do bị nghẹt thở và trẻ mất phản xạ ở vùng hầu họng. Khi trẻ mở miệng thật ra là trẻ thở, nhưng cùng lúc đó bà mẹ, cô bảo mẫu lại đút cháo, sữa hoặc thuốc vào miệng rất dễ khiến trẻ bị sặc. Có người lại dùng băng keo dán miệng, lấy khăn nhét vào miệng trẻ, hoặc lấy gối, mền, chặn lên mặt trẻ để không cho trẻ la khóc. Tất cả hành động này đều có thể gây nguy hiểm cho tính mạng của trẻ và phản giáo dục.

Khi trẻ bị người lớn bóp mũi, bịt miệng thì trẻ sẽ phản ứng bằng cách giãy giụa, la khóc nhiều hơn. Khi trẻ bị bịt miệng sẽ gây phản xạ tắc đường thở do co thắt thanh môn. Nguy hiểm hơn khi trẻ mới ăn no, dạ dày đang căng do chứa nhiều thức ăn, trẻ lại đang khóc thì thức ăn có thể trào ngược lên miệng. Nếu lúc đó trẻ lại bị bịt miệng thì thức ăn sẽ không thoát ra ngoài được, trẻ sẽ hít sặc phải thức ăn đó vào đường thở, gây ngưng thở.

Một số bà mẹ khi con bị sặc sữa, thức ăn dẫn đến tím tái, ngưng thở thì không biết sơ cứu mà cứ để trẻ bị ngưng thở như vậy ôm chạy vào bệnh viện. Có khi sơ cứu không đúng động tác, cố dùng tay móc họng trẻ dù không nhìn thấy vật gì trong miệng; có khi lại tưởng trẻ bị trúng gió nên đè ra cạo gió hoặc nặn chanh đổ vào miệng. Những sai lầm này đều có thể khiến tình trạng của trẻ bị nặng hơn.

Biết sơ cứu

Khi thấy một trẻ nằm bất động, không khóc, tím môi, tím toàn thân, lay gọi trẻ không tỉnh thì phải nhìn ngay lồng ngực trẻ xem có nhấp nhô không, nếu không tức là trẻ đã bị ngưng thở. Ngay lập tức cho trẻ nằm ngửa cổ ra và cô giáo hoặc người nhà phải hít hơi thật sâu với lực đủ mạnh rồi hà hơi thổi ngạt cho trẻ bằng cách áp sát mũi, miệng của mình vào mũi, miệng trẻ (trẻ nhỏ, còn trẻ lớn chỉ cần áp miệng hà hơi). Khi hà hơi thổi ngạt thì mắt quan sát xem lồng ngực của trẻ có nhô lên không. Nếu có tức là việc hà hơi thổi ngạt có hiệu quả và làm đúng cách.

Nếu thổi hai cái mà người trẻ không hồng được, môi vẫn tím tái, có thể trẻ đã ngưng tim thì phải ấn tim. Ấn ở nửa giữa của xương ức: nếu trẻ dưới 1 tuổi sẽ ấn giữa đường nối hai vú trẻ; nếu trẻ từ 1-8 tuổi, ấn ở trước chốt xương ức và đặt một khoát ngón tay (chiều dài một ngón tay) ngang ngực, dùng một tay đặt trên xương ức và ấn tay xuống. Trẻ lớn hơn thì thêm một khoát ngón tay nữa và đặt hai bàn tay chồng lên nhau ấn mạnh xuống. Sơ cứu với trẻ dưới 8 tuổi thì ấn tim năm cái, thổi một cái và có hai người luân phiên nhau làm các động tác cấp cứu này. Với trẻ lớn hơn 8 tuổi, ấn 15 cái và thổi hai cái. Song song đó, khẩn trương gọi xe cấp cứu hoặc nhanh chóng đưa trẻ đi cấp cứu ở bệnh viện gần nhất.

Nếu thấy trẻ có sặc, hóc vật gì đó còn trong miệng mà mắt nhìn thấy được thì mới móc ra. Còn không nhìn thấy thì đừng cố gắng làm. Khi đó hãy đặt bé nằm sấp trên cánh tay mình, đầu thấp hơn thân người trẻ, rồi dùng tay vỗ mạnh năm cái ở lưng (vị trí giữa hai xương bả vai bé). Sau đó lật ngửa bé lại xem bé đã thở lại chưa, bé có khóc chưa, người có hồng lên không. Nếu bé bị hóc dị vật vẫn chưa thở được, tiếp tục đặt ngửa bé nằm và dùng tay ấn ngực năm cái (ở vị trí trên xương ức giữa đường nối của hai vú) sau đó dùng hai ngón tay ấn (đối với trẻ nhũ nhi) mạnh xuống. Động tác sơ cứu này sẽ làm tăng áp lực lồng ngực giúp đẩy được dị vật ra ngoài mà mắt nhìn thấy được thì mới móc ra. Còn không nhìn thấy thì đừng cố gắng làm. Khi đó hãy đặt bé nằm sấp trên cánh tay mình, đầu thấp hơn thân người trẻ, rồi dùng tay vỗ mạnh năm cái ở lưng (vị trí giữa hai xương bả vai bé). Sau đó lật ngửa bé lại xem bé đã thở lại chưa, bé có khóc chưa, người có hồng lên không. Nếu bé bị hóc dị vật vẫn chưa thở được, tiếp tục đặt ngửa bé nằm và dùng tay ấn ngực năm cái (ở vị trí trên xương ức giữa đường nối của hai vú) sau đó dùng hai ngón tay ấn (đối với trẻ nhũ nhi) mạnh xuống. Động tác sơ cứu này sẽ làm tăng áp lực lồng ngực giúp đẩy được dị vật ra ngoài

3 thg 12, 2007

Xong được 1 việc quan trọng rồi!

Hehe. Đã xin được Cha Ý dâng thánh lễ Tạ ơn rồi. Cha Ý còn là bố đỡ đầu của cu Sóc - Hoan Ca nữa. Nguyên nhân là do Sóc được sinh ra vào thời gian ba Sóc làm video cho chương trình Hoan Ca Noel, nên Cha Ý nhận đỡ đầu Sóc luôn. À mà DVD của chương trình này mới phát hành hồi tuần trước, do Phương Nam film phát hành. Mọi người nhớ mua xem. Chương trình rất dễ thương, mà việc mua đĩa này còn góp phần hỗ trợ cho các hoạt động chung nữa đó.

1 thg 12, 2007

Sắp hết bệnh rồi!

Khó có thể tưởng tuợng là mình có thể bệnh lê lết đến cả tuần lễ như vậy. Chủ nhật tuần trước, đi lễ mà cảm thấy trong người hơi mệt, cứ nghĩ là tại đi hơi sớm, ngồi ghế đẩu nên mỏi người. Ai dè, mãi tới hôm nay mới hơi tỉnh người 1 chút.

Đầu tiên là đau hết cả người, nhức đầu, nhức mắt. Rồi đau ê ẩm, khan tiếng. Rồi sổ mũi, tiếp tục đau nhức. Rồi lạ là nước mắt chảy dữ dội. Cứ như là mắt phải làm việc quá sức vậy. Mặt mũi sưng lên, mọng nước. Đêm thì ho, nghẹt mũi ngủ không được. Mãi tới hồi hôm mới tạm được 1 giấc suôn sẻ. Thuốc uống được 4 ngày rưỡi rồi. Sáng mai là hết thuốc. Hôm trước nói vui với bác sĩ, uống hết thuốc là phải hết bênh nghe. Định là nói chơi, vì từ trước đến giờ cảm cúm, sổ mũi, viêm họng là bệnh xoàng, thường chỉ 1, 2 ngày là hết. Vậy mà kỳ này hết thuốc mà cũng chưa hết bệnh hẳn.

Cũng hay. Bệnh mới thấy câu hát "một cơn gió thoảng, cũng làm nó biến đi" thật hay, thật thấm thía. Lâu thiệt lâu rồi mới bệnh, trừ những lần đi bênh viện sinh em bé - mà những lần đó thấy cũng khỏe ngời ngời. Đúng là "hết nhúc nhích"!

Mai chắc phải đi ra ngoài thôi. Đi xin Cha dâng thánh lễ Tạ ơn cho dịp "thuỷ tinh". À há, đã truy lùng được tên của lễ kỷ niệm 15 năm là đám cưới thủy tinh. Coi chừng dễ vỡ. Hehe. Rồi phải đi may 1 bộ áo dài nữa. Áo cũ chật hết rồi, hic hic.

26 thg 11, 2007

Cảm cúm!

Bệnh rồi.

Đau hết cả người. Ê ẩm. Đau cổ nữa. Chắc là viêm họng. Bây giờ con bị nhức mắt nữa. Chắc phải về nằm nghỉ thôi. Mai chiến đấu tiếp. Uống thuốc gì bây giờ? Không biết có phải bị cảm cúm không nữa?

Họp lớp




Họp lớp trễ - mãi đến ngày 25/11 mới tổ chức họp được để chúc mừng Quý Thầy cô nhân ngày Hiến chương quốc tế. Mới đó mà đã 15 năm từ ngày ra trường. Tính từ lúc thành lập lớp là 17 năm lận! Nhưng mà vui. Các Thầy cô dù bận, nhưng cũng có một số người đến tham dự. Cũng vài năm mới họp lớp được 1 lần mà.

Thầy Trần Văn Nhiều - dạy giao tiếp, ngồi ngoài cùng bên phải, đã xấp xỉ 80 nhưng vẫn còn tráng kiện. Thầy kề chuyện khui champaign bằng kiếm, rồi chỉ cách uống rượu nữa. Quan trọng là chia sẻ bí quyết sống thọ. Thầy đang mời cả lớp dự 1 sự kiện quan trọng vào 30/6/2009: Thầy rũ áo từ quan (Thầy đang là chủ tịch HĐQT Pharmedic). Mọi người nhao nhao: sao lần nào gặp Thầy cũng rũ áo, mà rũ hết áo này lại mặc áo khác?; mừng thượng thọ 81 tuổi; và mừng 55 năm kỷ niệm ngày cưới.

Thầy Võ Văn Qưới và phu nhân - dạy luật kinh doanh, giọng vẫn sang sảng dù già đi nhiều so với lần họp trước. Thầy cũng có những lời khuyên rất hay về việc giữ mối quan hệ. Chẳng hạn, 3 phút mỗi ngày để gọi điện cho những người bạn cũ, có khi cả chục năm chưa gặp. Hay dành ra 1 ngày Tết để đi thăm ban bè... Tiếc là ai cũng quá bận rộn, nên áp dụng lời Thầy dạy chẳng được bao nhiêu.

Thầy Đặng Quan Đức - giám đốc Tedco, người đứng ra tập họp các Thầy để mở lớp Quản trị viên mới. Giờ Thầy về hưu rồi, vẫn canh cánh việc phát triển Tedco, giải quyết những tồn đọng của Pacific airlines mà có thời Thầy làm CTHĐQT (bây giờ vẫn còn 15% phần hùn trong đó). Thậy cũng gợi ý về việc mừng 30 năm Tedco - 15 năm lớp QTV mới mà hầu hết 21 học viên giờ đã thành đạt.

Thầy Trần Bá Tước, dạy kinh tế vi mô, giờ vẫn còn xách vợt đi đánh tennis. Giờ về hưu rồi, trước là Phó tổng GĐ của Hydro Agri Việt Nam, thành viên Ban Cố vấn của Thủ tướng. Trước đây uống được 17 chai bia, giờ chỉ còn uống được 5 chai thôi !!!

Thầy Đặng Minh Trang, dạy quản lý sản xuất. Thầy ít nói, chỉ cười cười, rồi thôi

Còn một số thầy cô bận không đến được:

Thầy Nguyễn Ngọc Bích, dạy môn luật quốc tế, giờ mở văn phòng luật sư Imac, bận mời khách đến nhà ă trưa nên không thể bỏ. Cũng tại mình mời hơi trễ nên Thầy không sắp xếp được.

Thầy Phan Hiển Minh, dạy về thuế. Thầy làm ở Chi cục Thuế Thành phố, bận đi giảng ở Kiên Giang

Thầy Nguyễn Văn Ngôn, dạy kinh tế tiền tệ, cũng bận tiếp học trò đến nhà

Thầy Nguyễn Đình quế, dạy tài chính kế toán, không liên lạc được, chỉ để lại lời nhắn nên cũng không biết Thầy có nhận được lời mời không

Thầy Mai Thanh Tòng, dạy kế toán Mỹ, có nhận lời mời nhưng không thấy đến vào giờ chót. Chắc Thầy lại bận chuyện gì ồối.

Cô Nguyễn Thị Oanh, dạy tâm lý xã hội. cô cũng nhận lời mời nhưng hình như quên mất. Lúc gọi cho Cô thì Cô chẳng nhớ gì về lời mời cả.

Thầy Võ Hoàng Quế, dạy Anh văn thương mại, không có địa chỉ liên lạc (ai biết chỉ giùm, đa tạ)

Thầy Triệu Quốc Mạnh, dạy luật hình sự quốc tế, cũng không có địa chỉ liên lạc (giờ thì có rồi! để lần sau)

Còn một số Thầy cô mãi mãi không còn dự họp lớp được nữa:

Cô Võ Kim Chi - điều hành lớp. Cô mất khá lâu do bị ung thư

Thầy Nguyễn Ngọc Xuân- dạy luật hình sự Việt nam. Thầy mất cũng gần 10 năm do bị tai biến khi đang giảng dạy ở Đại học Đà lạt.

Thầy Trịnh Xuân Thanh - dạy môn gì quên mất rồi. Thầy mất khi lớp mới học được khoảng 1 năm.

Thầy Phan Tường Vân - dạy kinh tế vĩ mô. Thầy mới mất năm trước do già yếu.

Thầy Lương Hữu Định - dạy kinh tế thì phải. Thầy mất chắc cũng hơn chục năm rồi, cũng do ung thư. Thậy Định là người không đến dự đám cưới mình được, nhưng gởi tặng một cặp khăn quàng cổ cho hai vợ chồng

Nguyên dãy phía sau là học trò, cũng chỉ đi được nửa lớp.

Chị Nga - trưởng tràng. Trước là dược sĩ, phó giám đốc mekophar, giờ là đại gia nhà đất. Hehe. Chị Nga lớn hơn Má tới 2 tuổi!

Chị Thu - dược sĩ, làm ở XN dược 24. Một trường hợp khá hiếm hoi chữa hết bệnh ung thư tụy bằng đông dược kết hợp tây y.

Ánh Dương, "con gái ngài thứ trưởng", giờ đang điều hành 1 công ty xuất khẩu thủy hải sản. Vẫn chu đáo như mọi khi.

Anh Quý, làm ở Shell. May qua, anh quên mất, nhờ em gọi nên mới nhớ ra để chạy đến.

Chị Loan, dạy Anh văn kỳ cựu ở Hội Việt Mỹ, CN cũng dạy đến 12 giờ trưa nên tới trễ chút xíu. Giờ còn mở công ty tư vấn về Iso nữa.

Anh Châu, người đàn ông đẹp trai, phon độ nhất lớp. Giờ cũng nghỉ hưu rồi. Có cái nhà to thiệt to ở Phạm Ngọc Thạch, không biết còn ở không hay đã bán. Anh này to chức nên mọi người cũng ít gần gũi

Chị Hương, làm cũng nhiều chỗ, giờ đi dạy rồi - chuyên về Purchasing Management

Hạnh - đến họp lớp lần đầu tiên sau 15 năm. Giờ đang làm ở Mercedes.

Khổ chủ - trưởng ban tổ chức bất đắc dĩ.

Anh Sánh - cũng làm nhiều nơi, giờ đang dừng chân ở 1 quỹ đầu tư với chức danh trưởng phòng đầu tư. Chắc phải xin tư vấn để mua cổ phiếu!!!

Còn anh Nghiêm, Anh Xuân Thiện, Anh Minh Thiện, Anh Quang Tâm, Anh Tạo, Hân, Bích Ngàn không đến được. Anh Thăng, Anh Mỹ, Anh Dũng không liên lạc được. Anh Minh Tâm, Chị Cúc cũng không đến được vì... đang định cư ở Hoa kỳ.

Ghi lại hết để còn có dịp xem lại. Chứ bây giờ "có tuổi" hết rồi. Nhớ nhớ, quên quên. Hehehe. Nhưng mà mỗi lần họp lớp thiệt vui. Các Thầy vui vì học trò áp dụng được những điều mình dạy. Các trò vui vì mình thuộc lớp đầu tiên được học những kiến thức cập nhật về quản lý, do các Thầy Cô mà đến hơn 90% là tiến sĩ (thực chất) giảng dạy, với phương thức học tiên tiến (đọc sách, thảo luận thuyết trình), và các kiến thức đều áp dụng được vào thực tiễn công việc.

Không biết năm nào mới lại họp tiếp được.

24 thg 11, 2007

nghỉ ngơi

Hôm nay đươc 1 ngày thong dong! Em lớn đi học, em nhỏ qua nhà ngoại chơi. Lâu lắm rồi mới được "home alone" như vậy. SÁng loay hoay dọn dẹp nhà cửa 1 chút, tắm rửa gội đầu, đọc vài tờ báo, gởi 1 cái email công việc. Rồi rảnh rang. Ăn một chén cơm nguội. Xong đánh 1 giấc đến tận 3 giờ chiều. Cũng may, không có ai gọi điện thoại cả.

Bây giờ chuẩn bị đi tập yoga tiếp. Hehe

22 thg 11, 2007

Ha long

Vay la da o Ha long roi. Sang nay nghe bao nhiet do la 16 do C, nhung cung khong thay lanh may, chi mat me y nhu o Dalat vay. Di hoi nghi khach hang cua dai, thuc ra giong mot chuyen di nghi hon. The nen cung hay, dau de de co gan 2 ngay ra khoi van phong duoc. O Halong plaza, nhin ra cau Bai chay, thay xe co chay nuom nuop cung vui. Troi lanh vay chac la khoi tam bien, khoi tam ho luon. Hehe, hom nay bam iphone nghe roi, nhanh hon han, su dung den hai ngon cai lan.

21 thg 11, 2007

Đặt lời bình cho ảnh!




Em đây còn bé lắm, chứ anh ơi!

Event - 1




Tiếp tục sự nghiệp cái event. Hôm qua đã tìm lại cái thiệp cưới cũ, bây giờ phải nhờ bác NVV phát triển cái thiệp mới sao cho hiện đại hơn, xinh đẹp hơn mà vẫn chuyển tải được cái concept của cái cũ :), cộng với những phát sinh cho đến thời điểm này nữa.. Ui chao! Khách hàng này khó tính quá!

20 thg 11, 2007

Event

Tối qua đã đi đặt cọc nhà hàng, chuẩn bị cho sự kiện 15 năm. Nhanh thật. Nhưng thật ra, nếu tính đúng tính đủ thì câu chuyện về gia đình HK bắt đầu từ năm 1979, khi cả hai cùng vào lớp 6. Hehe.

Ấn tượng của H: một con bé gầy còm, tóc tai xơ xác, rón rén bước vào lớp. A nhưng mà sao nó chiếm mất vị trí nhất lớp của chị em nhà mình rồi. Ấn tượng của K: hai chị em thương nhau thấy sợ, sao mà nhà H nhiều sách báo vậy? Có 1 điểm chung, cả hai đều là dân "miền trung", sống giữa miền tây nam bộ! cũng khó khăn nhiều.

Mười năm sau. Câu chuyện tiến thêm 1 bước.

Thêm 4 năm nữa, cả hai quyết định đi chung xe, ở chung nhà.

May quá, sau 15 năm, cả hai vẫn đi chung xe, vẫn ở chung nhà. Hay nhất là có thêm 4 toa xe phía sau.

Bây giờ phải chuẩn bị tiếp tục đây.

- Xin dâng lễ tạ ơn - Cả hai đều muốn xin Cha Đỗ Bá Ái, người dâng thánh lễ hôn phối, tiếp tục dâng thánh lễ tạ ơn. Tiếc là sức khỏe của Ngài không tốt nên không vô Sài gòn được. Bây giờ phải đi tìm.

- Chụp hình gia đình - chắc cũng phải để ra 1 ngày chủ nhật, dẫn mấy em nhỏ đi lòng vòng, chụp mấy tấm hình cả gia đình mới được.

- Còn việc quan trọng là mời bà con, bạn bè nữa.

tiếp tục thôi!

19 thg 11, 2007

Entry for November 19, 2007




Để bắt đầu tham dự một khóa hướng dẫn tập Yoga, điều cần thiết đầu tiên là thời gian và lòng đam mê - hiểu được lợi ích của yoga và tự nguyện dành thời gian cho hoạt động này.

Một buổi tập yoga phải bao gồm các phần sau:

- Tắm (tắm trọn hoặc tắm sơ - làm mát)

- Thế hoa sen

- Động tác khởi động: từ khớp cổ, khớp vai, cánh tay, khuỷu tay, cổ tay, đến hông, khớp gối, khớp háng, cổ chân...

- Tập thở sâu: thở và hít qua mũi, bằng cơ hoành

- Tập 3 thế căn bản của Yoga Asana: yoga mudra (chào yoga), rắn hổ mang, và thế chào dài . Giữa các động tác cần có thư giãn 1 phút. Mỗi động tác tập tám lần. Ngưng thở ngay giữa từng động tác là tám nhịp

- Múa Kaoshikii

- Xoa bóp - tự massage bản thân từ mặt, mũi, tai, cổ...đến tận đầu ngón tay ngón chân

- Thư giãn sâu

Để thuộc hết các phần này là đủ mệt rồi, nói chi đến tập hàng ngày! Mất ít nhất nửa tiếng - chắc phải 45' cho mỗi lần tập như vậy. Quan trọng nữa là chỉ được tập sau bữa ăn từ 2 tiếng rưỡi đến 3 tiếng, sau khi tập từ 15' đến nửa tiếng mới được tiếp xúc với nước để tránh cảm lạnh. Mỗi ngày nên tập 2 lần lúc ngủ dậy và trước bữa ăn tối.

Khó quá khó quá. dù sao cũng phải cố thôi. Hy vọng sẽ khỏe hơn. (mục đích chính của việc muốn tập), hay lại cảm thấy mệt hơn. Hehehe. Khó nhất là phải trốn được 4 đứa nhỏ!

16 thg 11, 2007

Chị em dâu chit chat

HK Film: Alôôôô!

hyniem: hi

hyniem: Khue hay Hoan vay?

HK Film: Ngay 25 Bac Niem ve ha? Chi Hang ve cung hay ve sau?

HK Film: Da Khue. Hoan hom nay di quay roi?

hyniem: anh Niem se ve toi VN toi 26 , co chi thi ngay 31 .

hyniem: anh Niem di hang may bay United airline nen phai bay qua My va duong bay lai xa hon . con chi thi di China airline nen bay thang ve VN gan hon va de dang hon

HK Film: Vay la don Tet Tay o VN? Dan hay Teo co ve khong?

HK Film: Chi Hang ve duoc bao lau?

hyniem: Dan Teo ko ve duoc vi con di hoc , ma muon dua 2 dua ve mua he thi di duoc lau hon .

hyniem: chi ve duoc 3.5 tuan. con anh Niem thi chi 2 tuan thoi vi trong hang cong viec ban voi lai ko muon bo 2 dua o nha lau qua

hyniem: nhu vay la lam le cho Ba Me ngay 5/1 . tui chi tinh se ra Quang thuan truoc vai ngay de anh Niem tham ba con va ban be

HK Film: Ve Quang thuan thi chac la vui lam roi. Nho chuan bi kem chong nang. Voi lai, mua do Quang thuan cat nhieu lam - phai deo kinh.

hyniem: mua nay o Quang thuan co nong lam ko

HK Film: Quang thuan Tet cung khong nong lam. He moi so

hyniem: Khue mac quan size so may?

HK Film: Hehe, gio ma hoi size may la "buon lam nhe". Noi vay thoi chu cung khong den noi. Size o VN thi thuong la so 8.

HK Film: Thuong thi mua quan ao o Vietnam re hon - cung khong chac lam!

hyniem: size 8 nhu vay vong eo bao nhieu

HK Film: Khue cung khong biet. Nang 56 ký. eo khoang 70 - 72 thi phai.

HK Film: Nhung biet so do cho vui vay thoi. Neu chi Hang dinh mua quan cho Khue thi convert qua dong ho, tui xach gi do cho Be Bu hoac Be bi di. Tui no thich qua hon. Me gia roi, hihi

hyniem: chi co mua skirt cho Khue size 2 .chi nang 50 ky ma chi mac size 0, thi hy vong Khue mac vua

HK Film: I cha, mua roi ha? O ben day may mot ao dam di lam duoc chi khoang 30-40 do canada thoi. Mua ben do nhieu tien lam.

hyniem: dung co lo ko nhieu tien dau

HK Film: Anyway, mua roi thi cung vui lam - hehe

hyniem: mua do ben day mac cho no la

HK Film: Khue an mac cung don gian, nen nhieu luc dep qua lai khong dam mac

HK Film: Di lam nhieu luc may dua nhan vien no noi " chi ban cai ao cu nay cho em di" Nhuc thay so!

hyniem: cai vay nay bang vai nhung may giong vay jean

HK Film: Show hang tren webcam deeee

HK Film: Nghe ma hoi hop qua!

hyniem: de chi di lay day

hyniem: chuan bi chua chi show hang day

hyniem: thay roi chua

HK Film: thay roi, dep roi. Cam on Chi Hang truoc nh

hyniem: thay roi chua , rat la don gian

HK Film: hehe, giong nhu bang khaki?

hyniem: bang nhung mau kem

HK Film: Da thay roi.

hyniem: le cua Hoan Khue nhu vay la chi ko ve kip uong he

HK Film: Chi Hang hut mat cai vu an uong linh dinh roi.

hyniem: nhu vay phai doi lai di chu hehe

HK Film: Moi dau tinh 15 nam cung chua la bao, nhung suy nghi lai, duoc nhieu do la phai mung lam chu, vi dau de de co chung do nam

HK Film: Sau do la con tuan trang mat nua nhe - di voi Bu Bi

HK Film: Ghen ti chua?

hyniem: di voi bu bi ma trang voi mat gi duoc ha

HK Film: Hoi dau he hua cho 2 dua di choi, mua ve roi nhung khong dat KS kip nen phai doi qua cuoi thang 6. Toi luc do thi Ba Hoan ket phim o Hue khong ve duoc, nen lai doi toi Tet tay luon.

HK Film: Ma bay gio so Bu phai thi nhung ngay nay nen chua biet sao. co khi phai doi them lan nua thi Bi khoc het nuoc mat!

hyniem: Singapore co gi re ma dap de mua ko?

HK Film: Nhieu do dep, nhung khong re. Mua sale la dip he tu cuoi thang 5 den thang 7.

HK Film: Nhung ma dip Noel va Tet tay thi dep lam

hyniem: thoi de may dua o nha . roi 2 vo chong di thi moi lam an duoc chu

hyniem: chi muon ve di thailan nhung theo Khue nghi chi nen di dau la vui ma co nhieu do de mua

HK Film: Chinh la cho hai dua no di choi do chu. Ba Me thi chac het lam an gi duoc roi.

hyniem: tai sao ma het lam an gi duoc . phai de tui no o nha cho Bac Niem coi roi hai vo chong di ma huong trang voi mat chu

HK Film: Thoi, ve va Ks xong het roi.

HK Film: Ma it tien nen book cho ca nha vo 1 phong a! No more chance !

hyniem: vay thi dau co romantic duoc

HK Film: Thoi, chac de dip 20 - 25 gi do roi romatic sau.

hyniem: doi khi minh can co nhung giay phut nhu vay.

HK Film: Thai Lan thi nhieu do re, nhung cung khong dep lam.

HK Film: Voi lai luc nay on ao lon xon. Nhung di Thai thi re lam

HK Film: Ma cung co nhieu thu de coi nua.

HK Film: Ve di Campuchia cung vui.

HK Film: Thuong thi Khue di choi, it mua do nen thiet tinh la khong biet o dau co nhieu do de mua nua.

HK Film: Ua, Bac Niem di lam chua ve a?

HK Film: A, ma cung romatic moi ra duoc 4 dua do chu! Reing cai vu nay lam Khue noi tieng ca Saigon do nhe

HK Film: May dua ban thi co 1 dua con la la oai oai, nen viec minh dong con duoc dem ra lam de tai ban tan du lam.

HK Film: Cung vui

hyniem: ban ron voi cong viec nhieu qua doi khi vo chong can nhung giay phut voi nhau

HK Film: Chi Hang voi Anh Niem cung gan 25 nam roi phai khong?

HK Film: Da, cung can sap xep chu, chua biet bao gio moi duoc.

hyniem: moi 20 nam thoi . anh Niem thi dui cui cham nuoc mam nen ko thich romantic

HK Film: Vi nhieu luc cam thay co loi voi con cai qua nen tui no dang duoc uu tien hon. Hehe

HK Film: Hoan cung giong y vay ha

hyniem: anh em sao ma giong nhau du rua

HK Film: Hoan con them cai vu cung chieu con du lam

hyniem: Tuyen hoi nay ra sao?

HK Film: Khue thay cung khoe, vui ve.

HK Film: Tinh net hoi thay doi 1 chut. Kho tinh hon.

HK Film: Nhung ma duoc vay la tot lam lam luon roi

Câu chuyện còn dài dài, nhưng ngưng ở đây thôi, kẻo mọi người đọc mệt. Hehehe

14 thg 11, 2007

13 thg 11, 2007

Học trò đi thi

Hôm nay học trò đi thi bằng lái. Bằng lái 5 năm trước đây hết hạn rồi. Lẽ ra chỉ cần làm hồ sơ trước khi hết hạn là có bằng mới, nhưng cứ loay hoay hết Hoa dã quỳ, tôi là Ngôi sao, TRăng nơi đáy giếng rồi Nụ hôn thần chết, nên giờ phải thi lại từ đầu. Hic hic.

Tối hôm qua gạo bài đến nửa đêm. Ngay cả giờ đi ôn tập (để thầy chỉ mẹo cho làm bài trắc nghiệm !) cũng không có giờ, nên phải nằm xem cho hết 300 câu hỏi. Cũng tức cười, tài liệu ôn tập chỉ cần đọc cũng biết cách trả lời theo từng cụm câu hỏi, chứ để nhớ các quy định, luật lệ giao thông thì hơi khó à!.

Chắc nhờ vậy nên thi lý thuyết dễ ợt. Phần thực hành thì khó đây. Chạy thử ok la. Chạy 3 lần đậu cả 3. Vô thi thiệt thì rớt ngay phút đầu tiên. Đổ thừa tại cái xe này khác xe chạy thử. Hic hic.

Vài bữa nữa mới được thi lại. Coi vậy mà cũng vui. Tâm trạng đi thi đâu phải dễ kiếm.

9 thg 11, 2007

TTT

Thông thường mình luôn hạnh phúc với cuộc sống, với gia đình, với công việc. Nhưng nhiều lúc thì lại buồn vu vơ. Chán thật.

Sáng nay khởi đầu 1 ngày vui vẻ. Công việc cũng đang vui vẻ. Tự nhiên ngồi bàn công việc với vài người, vẫn đang vui vẻ. Chợt ngấm ngầm nhận ra hình như tư duy của mình không còn sắc sảo, nhanh nhẹn như trước, con người mình không còn năng động, hoạt bát như trước. Rồi bần thần suốt cả tiếng đồng hồ.

Có lẽ do mình quá đa đoan? Nhưng so ra thì cũng chẳng có gì là phức tạp. Có lẽ do mình già? Cũng chưa đáng để phàn nàn. Sẽ suy nghĩ tiếp sau. Bây giờ thì dẹp bớt những thứ linh tinh, tập trung "cầm 1 ly nước" thôi.

Tỉnh lại thôi, tôi ơi!

8 thg 11, 2007

"vibrio cholerae"

Hôm nay học được từ mới - Vibrio Cholerae - Là tên của vi khuẩn bệnh tả - các báo trong tuần trước thường ghi là "xét nghiệm dương tính với phẩy khuẩn tả".

"Phần lớn trường hợp gọi là nghi mắc bệnh tiêu chảy cấp khi xét nghiệm vi khuẩn có kết quả dương tính vi khuẩn vibrio cholerae (có khi viết tắt là V. cholerae). Bệnh dịch tả là một bệnh nhiễm trùng cấp ở ruột non do vi khuẩn V. cholerae tương tác với các protein trong đường ruột để "mở cửa" các kênh ion và từ đó gây ra tình trạng mất nước trong cơ thể. Hệ quả là bệnh nhân bị tiêu chảy trầm trọng (với đặc tính phân giống như nước gạo) và ói mửa. Như vậy, qua các triệu chứng được tường thuật như ói mửa, tiêu chảy và kết quả xét nghiệm, có thể nói rằng phần lớn trường hợp nghi ngờ này thật sự mắc bệnh tả.

Cho đến nay, bệnh tả chủ yếu lan truyền qua đường nước uống bị nhiễm khuẩn từ phân của người bị bệnh. Sau một thời gian ủ bệnh từ 1-5 ngày, các triệu chứng xuất hiện một cách đột ngột. Sự mất cân bằng điện giải trong dịch tố của cơ thể có thể gây ra tử vong trong vòng 24 giờ. Điều trị bằng cách truyền tĩnh mạch dung dịch muối, trụ sinh chỉ làm cho sự bình phục nhanh hơn. Nếu người mắc bệnh không được điều trị, tỉ lệ tử vong có thể lên đến 50%.

Bệnh đã bộc phát và tái bộc phát nhiều lần trong một thế kỷ qua. Dịch tả mới nhất xảy ra ở Peru vào năm 1991-1994 với hơn 1 triệu người bị nhiễm và gây tử vong cho gần 10.000 người."

Theo GS-BS Nguyễn Văn Tuấn, báo Tuổi trẻ

Các trường hợp ở nước ta bị nhiễm "vibrio cholerae", nhưng thường được gọi tên là "tiêu chảy cấp", hôm nay thì được gọi tiếp là "tiêu chảy cấp, độc tính mạnh".

Vậy mình nên hiểu bệnh này là bệnh gì? Dù sao thì cũng nên phòng ngừa

4 khuyến cáo cho cộng đồng

1. Vệ sinh cá nhân, vệ sinh môi trường:

- Rửa tay bằng xà phòng trước khi ăn và sau khi đi vệ sinh.

- Tránh tập trung ăn uống đông người như ma chay, cưới xin, cúng giỗ.

Thêm 1 lưu ý với mọi người nhà mình: cẩn trọng khi đi ăn uống bên ngoài - thường được gọi chung là "thức ăn đường phố".

- Hạn chế người ra, vào vùng đang có dịch.

2. An toàn vệ sinh thực phẩm:

- Mọi người, mọi nhà đều thực hiện ăn chín, uống sôi.

- Không ăn rau sống, không uống nước lã.

- Không ăn các thức ăn dễ bị nhiễm khuẩn, đặc biệt là mắm tôm sống, hải sản tươi sống, gỏi cá, tiết canh, nem chua.

3. Bảo vệ nguồn nước và dùng nước sạch:

- Nguồn nước ăn uống phải được bảo vệ sạch sẽ.

- Tất cả nước ăn uống đều phải được sát khuẩn bằng hóa chất cloramin B.

4. Khi có người bị tiêu chảy cấp:

Khi gia đình có người bị tiêu chảy cấp, phải nhanh chóng báo ngay cho cơ sở y tế gần nhất để được điều trị kịp thời.

Cục Y tế dự phòng VN

6 thg 11, 2007

Iphone va thoi gian

moi ngay tinh ra mat kha nhieu thoi gian vao blog, chu yeu la xem nhung cap nhat cua ban be. Roi cung co nhieu thu dap vao mat, doc say me du khong dinh truoc. Bay gio ton them thoi gian voi cai iphone nua. Cung muon thu xem minh co viet duoc gi tu no khong?

bay gio thi thu insert hinh day, nhung khong duoc roi.:((

Hai chị em




Em Sóc ngồi trước, chị HK ngồi sau.

Chị hơn em 12 tháng, cao hơn em chưa tới 10 phân, nặng hơn em chỉ độ 1 ký

Chị nói nhiều, em chỉ mới bập bẹ.

Chị nhường em tất cả. Em chỉ biết tranh đua, giành giật đồ chơi, truyện tranh, bình sữa, giành cả Ba Mẹ với Chị. Chị lẳng lặng chờ lúc em mải chơi, không để ý, là sà vào lòng Mẹ. Nhiều lúc Mẹ phải gởi em cho Chị Giang, để ôm ấp yêu chiều chị 1 buổi.

Nhưng cả hai chị em đều là cục cưng của cả nhà, là niềm vui cho mọi người.

5 thg 11, 2007

Tháng 11 rồi!




Đã bước vào tháng 11, nghĩa là chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là bước qua năm mới 2008, nghĩa là mọi người thêm 1 tuổi mới.

Bà ngoại đạt ngưỡng 60 tuổi, thường thì người ta mừng thọ vào năm này, không biết có đúng không. Tròn 10 năm Ông Ngoại về với Chúa. Nhanh thiệt nhanh.

Ba Mẹ bước vào U 50. Chẳng hiểu tại sao mình rất thích dùng cái từ U 50 này! Chắc là để tự dọa mình . Việc đầu tiên là phải cày nhiều hơn vì phải tính đến chuyện chuyển trường cho HK - tìm lớp mới cho Cu Sóc nữa. Bình thường cũng muốn HK học trường tốt, và trường 30/4 ngỡ là trường tốt của Quận 1 rồi. Chỉ tại hôm trước về nhà, HK chỉ Sóc và la " Im mồm", sau đó trong bữa ăn thì tay cầm đũa nhắp nhắp, chỉ hết người này đến người khác: " Ăn nhanh đi, ăn nhanh đi". HK đang tập nói mà. Phải "cách ly" HK với môi trường này thôi. Híc híc.

Bu bước vào tuổi trăng tròn, thực tế thì hiện nay trăng tròn hơi sớm. Nên cả Ba lẫn Mẹ tiếp tục lo lắng, nhất là sau vụ Vàng Anh. Cũng nói chuyện thêm với Bu rồi, nhưng chưa biết phải tiếp tục như thế nào nữa. Mà hôm qua Bu cũng phải bắt đầu đeo kính cận nữa rồi. Đã cố gắng hết sức, nhưng cũng không tránh được.

2 thg 11, 2007

tiếp tục linh tinh

1. Tìm niềm vui cũng đơn giản: Assign cái ringtone trong điện thoại cho 1 (hoặc vài) người đặc biệt, khi điện thoại gọi tới thì nghe ca.ạ.ạp, ca.ạ.ạp, ca.ạ.ạp... vậy là đủ tức cười rồi. Tất nhiên là đừng để chuông điện thoại reng trong những nơi cần sự im lặng, hoặc cần sự nghiêm túc.

2. Sáng nay, biết Lê Thanh Thúy đã ra đi mãi mãi. Nghẹn lòng vì những ước mơ của Thúy đã đồng hành ngay cả trong lúc Thúy đang hôn mê. Xấu hổ vì mình nhỏ bé tầm thường quá. Nhưng cũng từ đó mà học được nhiều. Cám ơn Thúy thật nhiều.

3. Hôm nay đã là thứ sáu nữa rồi. Dù muốn dù không thì cũng có những việc đã tới deadline. Phải hoàn tất thôi.

4. Hôm nay cũng là ngày lễ cầu cho các linh hồn. Bà ngoại và Dì Trâm đã về thăm và tham dự thánh lễ bên cạnh mộ ông ngoại. Gia đình mình chỉ biết thông công thôi.

5. Hôm nay cũng là ngày mình set up toàn bộ nội thất cho căn nhà ở Đà lạt. Làm sẵn ở Sài gòn, chở lên lắp đặt thôi, chắc chủ nhật là xong. Chuẩn bị cho thuê là vừa. Nhưng chắc cũng để Noel và Tết này lên chơi đã chứ . Dứt khoát là không cho đoàn phim về ở nữa.

1 thg 11, 2007

Linh tinh




Mấy hôm nay tâm trạng thật lạ. Nửa chán chường, nửa mệt mỏi, nửa lo lắng bồn chồn, nửa bực bội, nửa ..., nửa ..... Không tập trung được cho 1 việc nào, cả chung lẫn riêng. Có lẽ do có nhiều chuyện phải suy nghĩ quá. Rồi quên lung tung. May mà mỗi ngày về đến nhà còn có Sóc, HK, Bí, Bu. Rộn ràng nên cũng vui.

Cầu mong sao mọi chuyện không vui sớm kết thúc. Ước gì mình làm thêm được việc gì đó để đẩy thời gian này qua nhanh. Nhưng cũng ước gì mình không bị cảm giác hụt hẫng khi mới thứ hai lại thấy cuối tuần rồi. Đúng là mâu thuẫn kỳ cục.

Mỗi sớm mai thức dậy, cố tìm lấy 1 niềm vui!

Hôm nay là niềm vui chuẩn bị cho sinh nhật Bé Bí vào ngày mai - Lễ các Đẳng. Vậy là Bí được 8 tuổi rồi. Giống Ba như đúc. Cả bên ngoài, cả tính tình, và cả chuyện trong nhà chỉ có hai cha con là vẫy tai được thôi (bí mật). Mai sẽ tặng Bí 1 cái bánh kem nho nhỏ, thế là xong. Vì tính Bí cũng không thích ồn ào.

29 thg 10, 2007

Xuồng chìm tại bến









Monday October 29, 2007 - 11:54am (ICT)


Halloween




HK trong trang phục Halloween của Chi Bí. Tối hôm trước Chị Bí đã mặc đồ này, tay cầm khay, đi gõ cửa phòng, lẩm nhẩm "Treat or trict? Give me some good things to eat. Thank you, thank you, thank you for the treat". Ba Mẹ không có kẹo trong phòng, nên cuối cùng cho em 1 đồng cắc để bọ ống heo!

Những con số thống kê

Là người nắm được nhiều thông tin nội bộ, lâu nay mình cũng im lặng cho mọi chuyện êm đi. Chợt đọc được 1 bài của Võ Tiến trên Việtnam Net, tựa đề "Những tấn trò bên ngoài màn ảnh", xem chi tiết bài viết tại đây. Trong bài có đoạn:

Đâu có thấy người ngoài cuộc lật tẩy? Những người lẽ ra phải chung lưng đấu cật mà làm phim cho thật tốt ấy, đã tự lật cái mặt trái của nhau ra. Họ, một nhà sản xuất mới toanh, một diễn viên tay ngang cùng một đạo diễn lận lưng vài phim truyền hình ngắn tập.

Mà chẳng phải dư luận quan tâm ráo riết đòi phải có câu trả lời thỏa đáng, hay báo giới săn đuổi quyết liệt gì. Nhất cử nhất động của mình, họ đều tự bêu nhau ra trước công luận dù vẫn chua thêm rằng "đây là phát biểu cuối cùng".

Nên nhân lúc rảnh rỗi, ngồi thống kê những con số trên các trang vietnamnet.vn, vnexpress.net, tuoitre online, thanhnien online, người lao động online, lao động online, vtc.vn, dantri.com.vn. Kết quả như sau:

- Có 21 bài viết trên các báo - chủ yếu là báo mạng liên quan đến những câu chuyện lùm xùm xung quanh vụ án sao xẹt này, không tính bài đầu tiên PR cho phim nhân dịp đoàn phim ra mắt. Con số này cũng không tính đến các bài viết copy lại hoặc đăng trên những trang khác. Và cũng chỉ tính những bài viết về chủ đề chính (phim Sao xẹt này) thôi.

- Bài đầu tiên ra mắt đoàn phim ngày 10/4/2007, bài đầu tiên nêu ra cái vụ lùm xùm ngày 28/5/2007, bài mới nhất ngày 26/10/2007

- Có 11 nhà báo viết tin, bài liên quan đến vụ việc, trong đó có 3 nhà báo viết mỗi người 3 bài (Việt Cường - báo Lao động, Trần Hoanh - VTC, Thoại Hà - Vnexpress), 2 nhà báo viết mỗi người 2 bài (Hoàng Hường VietnamNet- , H.Nhu - Người lao động)

- Có 23 tấm hình của đạo diễn (80% là hình chân dung, còn lại là hình chỉ đạo diễn xuất trong phim), 11 hình tổng cộng của các diễn viên (Thanh Hằng, Đức Tiến, Quách An An, Đức Hải - vài hình chân dung, còn lại là hình ra mắt phim).

- Có 19 bài viết có phát biểu của đạo diễn, phỏng vấn đạo diễn hoặc trích dẫn thông tin 1 chiều từ đạo diễn, 1 bài viết phỏng vấn Thanh Hằng, 1 bài viết dẫn lời Trinh Hoan về việc Hãng phim chấp nhận đi hầu kiện. Như vậy, tỉ lệ thông tin là hơn 90% từ đạo diễn và chưa tới 10 % từ nhà sản xuất và diễn viên.

Chu choa, làm việc với mấy con số này cũng mệt dữ. Tạm đủ để biết bác Võ Tiến trên kia, hoặc là không biết, hoặc là cố tình viết 1 bài như vậy với mục đích cá nhân - nhân danh "bảo vệ nền điện ảnh nước nhà"

Nhân tiện, cũng lưu lại những con số và nội dung các bài viết này, biết đâu mai sau có dịp dùng đến thì đỡ phải mất công đi tìm. Hehe.

Họp mặt báo chí – ra mắt đoàn phim.

10/4/2007 - Nghề MC lên phim truyền hình – Thoại Hà – 1 hình ra mắt đoàn phim

http://www.vnexpress.net/Vietnam/Van-hoa/2007/04/3B9F4D61/

Phát pháo đầu tiên từ đạo diễn

  1. 28/05/2007 - Phim chưa ra đã không thuận – Việt Cường – 1 hình chân dung đạo diễn

http://laodong.com.vn/Home/vanhoa/sankhauda/2007/5/38302.laodong

  1. 04/07/2007 10:10:05 - Lùm xùm quanh chuyện "Tôi là ngôi sao" – Từ Nữ Triệu vương – 1 chân dung đạo diễn – 3 chân dung diễn viên

http://vietnamnet.vn/vanhoa/tintuc/2007/07/713775/

  1. 9/7/2007 - Thanh Hằng kiện đạo diễn, đạo diễn kể tội…nhà báo!– 1 hình chân dung đạo diễn, 1 hình chân dung diễn viên, 1 hình các diễn viên – Hoàng Yên

http://www.vtc.vn/vanhoa/dsvn/159768/index.htm

  1. 11/7/2007 - Đạo diễn Hồng Ngân: “Nghề này cô đơn và tủi nhục lắm” - Phạm Lữ - 1 hình chân dung đạo diễn

http://www1.dantri.com.vn/giaitri/phim/2007/7/187270.vip?SearchTerm="H?ng%20Ngân

17/07/2007 08:24:09 - Siêu mẫu Thanh Hằng: "Có dở cũng phải làm cho hết mình"! - HP – 1 chân dung diễn viên, 1 trong phim

http://vietnamnet.vn/vanhoa/tintuc/2007/07/719109/

  1. 18/7/2007 - Thanh Hằng: 'Tôi muốn làm việc trong sự tôn trọng' - Lê Bảo – 1 hình diễn viên

http://www.vnexpress.net/Vietnam/Van-hoa/2007/07/3B9F829A/

  1. 18/7/2007 - Hồng Ngân: 'Tôi là người biết tôn trọng diễn viên' - Thoại Hà – 1 hình chân dung đạo diễn

http://www.vnexpress.net/Vietnam/Van-hoa/2007/07/3B9F8309/

  1. 23/7/2007 - Đạo diễn Hồng Ngân: Tôi không muốn là công cụ PR –- 3 hình đạo diễn ( 2 chân dung, 1 trong phim) – Trần Hoanh

http://www.vtc.vn/vanhoa/dsvn/160260/index.htm

  1. 10/09/2007 12:08:28 - Đạo diễn Hồng Ngân: Tôi làm phim kiểu... Mỹ! - Linh Lan – 2 hình đạo diễn (1 chân dung, 1 hình phim), 1 hình phim khác

http://vietnamnet.vn/vanhoa/tintuc/2007/09/739071/

Đạo diễn tiếp tục “la làng”

  1. 19/9/2007 - “Tôi là ngôi sao” - Quả bom lại nổ! –– 2 hình đạo diễn ( 1 chân dung, 1 trong phim), 1 hình phim – Trần Hoanh

http://www.vtc.vn/vanhoa/dsvn/163752/index.htm

  1. 19-09-2007 - Bộ phim “Tôi là ngôi sao” sẽ là “con” của ai? – H.Nhu – 1 hình chân dung đạo diễn, 1 hình ra mặt đòan phim

http://www.nld.com.vn/tintuc/van-hoa/202813.asp

  1. 20/09/2007 - Không ai được là "ngôi sao"? -– Việt Cường – 1 hình chân dung đạo diễn

http://laodong.com.vn/Home/vanhoa/2007/9/56236.laodong

  1. 27/09/2007 - Nhà sản xuất Trinh Hoan: Hồng Ngân cứ việc kiện ra toà – Việt Cường – 1 hình diễn viên

http://laodong.com.vn/Home/vanhoa/2007/9/57347.laodong

  1. 29/9/2007 - Hồng Ngân bị ngưng quyền đạo diễn 'Tôi là ngôi sao' - Thoại Hà – 1 hình đạo diễn chỉ đạo phim

http://www.vnexpress.net/Vietnam/Van-hoa/2007/09/3B9FAB7B/

Vụ kiện bắt đầu

  1. 6/10/2007 - Tôi là Ngôi sao vào tòa án – H.Nam

http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=222921&ChannelID=10

  1. 03/10/2007 19:25:37 - Đạo diễn Hồng Ngân chính thức khởi kiện hãng phim HK - Hoàng Hường – 1 chân dung đạo diễn, 1 chân dung diễn viên, hình chụp đơn kiên và biên lai thu phí của tòa.

http://vietnamnet.vn/vanhoa/2007/10/747459/

  1. 16/10/2007 08:14:09 - Tòa án thụ lý vụ kiện bộ phim Tôi là ngôi sao – Theo TNO - 1 chân dung đạo diễn, 1 chân dung diễn viên

http://vietnamnet.vn/vanhoa/2007/10/749562/

  1. 24-10-2007 - Đạo diễn Hồng Ngân rút đơn kiện HK Film - H.Nhu – 1 hình chân dung đạo diễn

http://www.nld.com.vn/tintuc/van-hoa/205759.asp

  1. 24/10/2007 - Đạo diễn Hồng Ngân rút đơn kiện hãng phim HK - Anh Vân - 1 hình đạo diễn chỉ đạo phim

http://www.vnexpress.net/Vietnam/Van-hoa/2007/10/3B9FBA20/

  1. 25/10/2007 - Tôi là ngôi sao: Đạo diễn thắng cuộc - 2 hình đạo diễn ( 1 chân dung, 1 trong phim) – Trần Hoanh

http://www.vtc.vn/vanhoa/chuyensao/166437/index.htm

  1. 26/10/2007 16:03:00 - Tôi là Ngôi Sao: Vừa hòa giải lại kiên tiếp - Hoàng Hường 1 chân dung đạo diễn – 3 chân dung diễn viên

http://vietnamnet.vn/vanhoa/2007/10/751501/

26 thg 10, 2007

Chuyện đời tôi!

Tôi chỉ là 1 đứa trẻ như bao đứa trẻ khác. Chỉ có 1 điểm khác: đời tôi sóng gió ngay từ trong bụng mẹ.

Thoạt tiên, mẹ tôi mang thai nhưng không nghĩ là đang chuẩn bị sinh một đứa con của mình. Tôi nghĩ Bà luôn mang tâm trạng là “đẻ mướn”. (Xin lỗi Mẹ)

Mẹ mong một đứa con gái, thống nhất mọi thứ với ba và chuẩn bị kỹ lưỡng để sinh được con gái. Mẹ yêu cầu những người liên quan phải tạo mọi điều kiện tốt nhất để Mẹ đạt được ước nguyện như, chuẩn bị các thức ăn hỗ trợ cho việc dễ sinh con gái, rồi thì cáng đáng luôn công việc của Mẹ trong những ngày cần thiết, tạo không khí riêng tư cho Ba mẹ để Mẹ toàn tâm toàn ý cho sự kiện trọng đại này. May mắn thay, mẹ thành công (xác suất là 50/50 mà). Có nghĩa tôi được tượng hình trong lòng Mẹ, mang giới tính xx.

Đang mang thai tôi ở đầu thai kỳ, chợt mẹ giận một đứa con gái hàng xóm, thế là mẹ lại muốn tôi thành con trai. Rắc rối bắt đầu từ đây.

Đầu tiên, mẹ mắng nhiếc ba, ông bà nội ngoại, kể cả cô giúp việc, những người đã tạo mọi điều kiện tốt nhất để Mẹ đạt được ước nguyện ban đầu.

Rồi Mẹ tìm mọi cách để thay đổi giới tính cho tôi trong thời gian mang thai – Mẹ tác động cả bên trong lẫn bên ngoài cơ thể Mẹ, uống những loại thuốc mà Mẹ nghĩ có tác dụng thay đổi giới tính thai nhi, bất chấp hậu quả có thể xảy ra cho tôi. Mẹ thông báo với tất cả mọi người rằng tôi là con trai (dù trước đó Mẹ đã thông tin giới tính của tôi cho mọi người), rằng Ba ép mẹ sinh con gái và Mẹ sẽ làm mọi cách cho con trở thành con trai… Mẹ lập đi lập lại không ngừng nghỉ về chuyện này, nhờ tất cả các mối quan hệ để truyền thông tin ra công chúng.

Sắp đến ngày tôi chào đời, Mẹ yêu cầu các bác sĩ phải làm mọi cách để tôi thành con trai. Nhưng không thể. Và tôi đứng trước bản án có thể không được sinh ra khi đã đủ 9 tháng 10 ngày. Ba lo lắng. Ông Bà nội ngoại đều lo lắng. Mẹ mặc kệ, tiếp tục làm theo cách của Mẹ.

Cuối cùng, Ba quyết định nhờ cách ly Mẹ khỏi các tác nhân có thể gây ảnh hưởng xấu đến tôi, để ít nhất tôi được sinh ra trọn vẹn, cho dù cơ thể tôi đã rất yếu bởi những tác dụng của thuốc sử dụng không đúng cách và cả những biện pháp “sáng tạo” của Mẹ.

Mẹ nổi giận – và cơn giận của Mẹ thật khó lường. Mẹ la lối rằng Ba cắt cơm trưa và cơm tối của Mẹ, không cho Mẹ ăn dù thực tế Mẹ vừa mới ăn sáng xong và chưa tới giờ trưa. Mẹ tiếp tục la lối về giới tính của tôi và cho rằng, Ba cố tình thay đổi giới tính của tôi từ con trai thành con gái vì Ba đang yêu cái con bé hàng xóm đã nói ở trên. Rằng tôi là con của riêng mình Mẹ, ba không có quyền gì cả…

Mẹ yêu cầu bà mai, bác sĩ,… phải chặn đứng sự ra đời của tôi…Trớ trêu thay, một số người không hiểu vấn đề đã vội vàng bênh vực Mẹ, vì cho rằng Mẹ yếu đuối, cô đơn. Trong khi đó, Ba lo tập trung mọi thứ để tôi có thể chào đời, và cũng không buồn đính chính những ý kiến của Mẹ.

Cuối cùng, để làm yên lòng Mẹ và mong Mẹ để yên cho tôi chào đời như vốn dĩ tôi được tượng hình, với trung gian hòa giải của Ông Bà nội ngoại và cả bà mai, sáng hôm qua Ba chấp nhận ký giấy xác nhận rằng Ba không cắt cơm của Mẹ, sẽ chuẩn bị thức ăn đúng giờ cơm cho Mẹ. Mẹ đồng ý ngay. Ba Mẹ cũng đồng ý với nhau rằng sẽ không nói lung tung ra bên ngoài về việc giới tính của tôi, về quyền sở hữu tôi. Mẹ vẫn là Mẹ tôi. Và tôi sẽ mang họ của Ba theo đúng ltruyền thống và cũng theo đúng luật. Thế nhưng, ngay sau đó, Mẹ đã gặp gỡ báo chí và khoe rằng: Mẹ đã thắng trong cuộc chiến này, ba chẳng ra gì, vân vân và vân vân.

Tưởng rằng mọi chuyện suôn sẻ, tôi chỉ chờ đúng ngày đúng tháng để chào đời. Sáng nay, Mẹ lại tiếp tục yêu cầu: tại sao tên Ba dự định đặt cho tôi không có họ của Mẹ được viết hoa, vị trí tên Mẹ chưa trang trọng…! Trong tờ khai sinh, thường thì sau tên tôi sẽ là Con Ông… Và Bà…. Nhưng mẹ muốn rằng, sau tên tôi thì phải ghi là “một đứa con của …”. Ba đồng ý hết. Kể cả chuyện nếu tôi đẹp, Mẹ sẽ cho rằng nhờ Mẹ. còn nếu tôi xấu - đích thị là tại Ba

Đến bây giờ tôi tiếp tục lo lắng về số phận mình. Không hiểu Mẹ sẽ còn nghĩ ra chuyện gì để làm khó Ba nữa không. Cảm ơn Ba vì đã chấp nhận mọi thứ cho con. Cầu mong con được sinh ra và lớn lên – dù con biết sức khỏe của con hiện nay chỉ bằng 60% các bạn cùng tuổi.

Hehe, tui chỉ là người được nghe và ghi lại câu chuyện giả tưởng này. Theo bạn, tên đứa bé là gì?

25 thg 10, 2007

Ba trong mat Bi

Ben canh nhung noi buon dau, thi se phai co niem vui, va nguoi da cho toi niem vui, la ba toi. Ba toi ten Hoan. La giam doc mot cong ty lon. Ba toi luon song lac quan va vui ve, rat it khi toi thay ba gian du va toi cung chang thich thu gi khi ba cau. Ban tay cua ba cung nhu da, nhung khi so va vuot ve toi, thi lai co mot hinh anh that diu dang lai hien ve trong tam hon toi.

Ngay nao cung vay, toi luon am tham mot minh, nhung toi luon muon mot ngay nao do, toi du cam dam de noi voi ba rang:

- Ba oi, con yeu ba!

22 thg 10, 2007

Áo vá

Hôm qua đi lễ, ngồi sau lưng 1 bác mặc áo có vá 1 miếng bên vai. Thật lâu lắm rồi mới gặp lại một cái áo vá - nhớ nhiều chuyện

- Nhớ những cái áo, cái quần vá trước đây. Nhớ Má chỉ cho từng cách vá nữa. Đủ kiểu vá: mạng, vá đắp lên, lược chỉ qua lại, rồi cả vá cao cấp là sang sợi nữa. Nhớ những cái áo len có đắp 2 miếng da (simlili) ở cùi chỏ. Và đôi khi không chỉ có một miếng vá trên 1 cái áo cái quần.

- Nhớ những lý do phải vá áo: có cái do chơi lò cò, té vào cục đá. Có cái vướng phải gai. Có cái do đường may quá chật nên bị bung, có nhiều cái do cũ sờn nên rách. Và có những cái không biết lý do - đơn giản là khi đến tay mình thì đã rách!

- Nhớ những cái quần cái áo chỉ hơi cũ mà mình không thèm ngó ngàng gì tới nữa. Cả những cái chỉ vì không ưng ý mà cũng bị bỏ qua. Cũng may, có bà ngoại đem về tặng lại những người hàng xóm.

- Nhớ miên man đến đóa hướng dương Thanh Thúy - một cái áo vá mà hữu dụng vô cùng, sưởi ấm được cho rất nhiều người, trong khi cái áo lành của mình chật hẹp quá.

Beautiful Sunday - Ngày hiếm hoi trong năm

.

19 thg 10, 2007

Alan Smithee

Theo tự điển điện ảnh:

Alan Smith - Đạo diễn ẩn danh.

Đây là tên của đạo diễn trong trong generique (credits) khi mà phim, bất cứ vì lý do gì, không đáp ứng các yêu cầu của đạo diễn (ai là người làm phim đây?). Sau những cãi cọ và đổ lỗi cho nhau trong phần hậu kỳ giữa đạo diễn, giám đốc hình ảnh và nhà sản xuất, đạo diễn bực bội rút tên mình ra khỏi phim, và được thay thế bởi Alan Smithee.

Nhớ để ý coi, cái ông Smithee này làm nhiều phim lắm lắm.

Ở Việt nam, chắc sẽ lấy tên là Nguyễn Văn Tèo!

18 thg 10, 2007

Iphone tap 1

May mo mot luc roi cung vo duoc day. Hehe. Post thu may hang. Cung vui. Hoi mat thoi gian 1 ti. Vai bua xai quen chac la nhanh hon. Co dieu may hoi nong. Se tiep tuc kham pha

Iphone - complains

Cái iphone này tốn pin kinh dị. Post được 1 entry mấy hàng là đã hết nửa cục pin. May mà mạng chạy ào ào. Chứ mạng mà nghẽn nữa thì chắc là hết pin trước khi post xong.

Chụp hình thì phải chụp ngoại, ánh sáng tốt mới lên hình được. Chủ yếu là có cho vui. Nhưng bỏ hình lên thì xem rất chuẩn nhá. Phải load lên 1 bộ phim để xem thử mới được. Chẳng biết pin đó xem phim thì được mấy phút nữa.

Một điểm nữa, rất dễ tuột tay. không có điểm tựa để có thể đeo dây vào được. Suy nghĩ thêm về cái điểm yếu này nữa mới được.

Cơ mà, nó đẹp cực.

17 thg 10, 2007

HK Family




Đây là gia đình lớn của HK, những người đồng cam công khổ từ ngày HK mới chào đời. Bây giờ đang chập chững. Hy vọng năm sau sẽ chạy tốt. Cảm ơn tất cả.

Xe ôm

Một trong những niềm vui lớn nhất của gia đình HK là có xe ôm thường trực. Thực ra, từ đầu năm 1996 là đã mỗi người 1 xe rồi, nhưng sau đó thấy đi xe riêng không vui, rồi cũng vì chạy xe mà mình bị ảnh hưởng đến em bé nên từ đó đến nay đi xe ôm, với bác tài "mối" luôn.

Xe ôm này rất hay: chạy kỹ, có khi còn mời khách ăn sáng trước khi chở đến công ty. chiều bận nhưng cũng nhớ tới giờ về là alô đi đón. Đến khi đã đi xe 4 bánh, xe ôm vẫn không bị mất mối. Bây giờ cũng vậy, có lúc sáng phải đưa HK đi học bằng xe 4 bánh, nhưng đến trường HK là lại xuống, chuyển qua đi xe ôm của mình. Hôm nào không có xe ôm thì lại đi xe bus, có khi đi taxi.

Vậy là hạnh phúc. Cám ơn xe ôm nhé. Bây giờ thì xuống về, không thôi xe ôm chờ. Heheh.

16 thg 10, 2007

Nụ hôn

Hôm nay dứt khoát phải xếp giờ coi phần dựng Nụ hôn mới được. Nghe kể là thấy hấp dẫn quá chừng chừng. Hình như lâu quá rồi chưa ghé lại, chưa coi được cảnh dựng nào cả. Rồi phải tính toán lại toàn bộ nữa chứ. Nhiều việc à. Tập trung thêm thôi.

15 thg 10, 2007

relax




Đây, relax. Cảm ơn Tí điệu vì tấm hình nhé.

Đi hai trăm cây số. Rồi quậy phá cả đêm. Sáng chủ nhật relax như vầy. Bây giờ tiếp tục cày bừa.

Cũng đáng sắp xếp để có những lúc như vậy.

13 thg 10, 2007

Entry for October 13, 2007

Tiếp tục dậy sớm. Hôm nay chuẩn bị đi chơi mà không nhớ rõ 6 giờ hay 6 giờ 30, thành ra là một trong vài người đến sớm nhất. Cái giá phải trả cho sự thờ ơ với sự nghiệp ăn chơi là thế. 5 giờ hơn là phải thức rồi. Bây giờ gà gật. Càng ngày càng thấy cái trách nhiệm này mệt ghê.

Tối qua tám với khách hàng đến gần 10g30. Cũng lạ, thường thì mình phải chủ động hẹn gặp khách hàng mà họ thường hay bận hơn, ở đây thì ngược lại. Đủ thứ chuyện từ kế hoạch năm 2008, rồi chuyện phát triển nhân sự, rồi chuyện mấy đứa con. Cũng hay.

12 thg 10, 2007

Weekend

Lại hết 1 tuần nữa rồi. Nhanh ơi là nhanh. Đôi khi thấy mình chưa kịp làm gì cả thì lại đến chủ nhật. Đúng là thời gian không chờ ai cả.

Nhưng weekend tuần này là một dịp đặc biệt. Đi relax với công ty ở Phan thiết. Tiếng là vậy, relax được hay không thì còn chờ. Đầu tiên là đi vì nghĩa vụ hơn là vì benefits. Thứ hai là cả HK và Sóc đều đang không khỏe. Thứ ba là chương trình không có gì hấp dẫn. Thứ tư là bạn đồng hành không phải là người hợp gu (nói nhỏ)

Dẫu sao thì cũng chỉ nên relax, tạm nghỉ ngơi chút chút.

Nice weekend to everyone.

Iphone

Đùng 1 cái, được tặng 1 cái iphone. Chắc tại hôm trước khen nức nở: đẹp, dễ xài, mỏng, 8gb...nên tối qua về chưa tới nhà là được tặng rồi. Hay quá. Sáng nay đã nhờ đồng chí icare trong công ty hướng dẫn sử dụng, sync contact list. Từ từ học tiếp. Quên, phải cảm ơn chàng đã chứ.

Hôm nay buồn ngủ quá. Tại hôm qua dậy sớm, ngủ trễ. Nên bây giờ vẫn còn thiếu phần ngủ cho hôm qua.

9 thg 10, 2007

Má (từ 1988)




Từ năm này, cả gia đình dọn về Madagui (tên nghe ở miền thượng quá). Đây là 1 thị trấn nhỏ nằm cạnh quốc lộ 20, giữa đường từ Sài gòn đi Đà lạt. Một loạt ưu điểm so với Đồng tháp: giao thông thuận tiện, gần trường, nhà thờ, chợ, gần cả Đà lạt, nơi ông bà ngoại đang ở. Nói tóm lại là toàn điểm cộng. Chỉ 1 điểm trừ: gần luôn nhà chị dâu bên Má- một người rất dữ. Và đây là cội nguồn cho nhiều nỗi khổ khác của Má trong suốt thời gian này.

Của đáng tội, Bác này lúc đó cũng khá tốt, giúp đỡ mọi người hết lòng, rất sâu sắc. Má thì bộc tuệch, dù tốt bụng nhưng đôi khi hay nói nên lỡ lời. Rồi khi gia đình khá lên một chút - nhờ Má mua được 1 sạp hàng ở chợ, lại có thêm một số chuyến đem hàng về bỏ mối cho các sạp khác thì bất hòa xảy ra. Bà Bác thì dữ, lại ghim mọi chuyện, nên mọi thứ rắc rối hơn hẳn. Ở nhà cười to - bà bác nói là cười giễu, đốt rác sau vườn - bác nói là hun khói, mặc đồ mới - nó khoe của... nói chung là làm gì cũng không được. Nên đây là nỗi buồn lớn nhất của Má mà cho đến giờ vẫn chưa còn. Mất luôn mối liên hệ với anh trai và các cháu gọi bằng cô.

Rồi thì, những năm lao lực của Ba đã để lại hậu quả. Ba bị "hội chứng tắc nghẽn phổi - COPD". đó là bây giờ mới biết tên bệnh. Chứ lúc đó, bênh này ở Việt nam không ai biết. Đi các bệnh viện, làm đủ các xét nghiệm, các bác sĩ không tìm được 1 bênh thực thể nào, chỉ biết kê toa "mất sức do lao lực". Uống toàn thuốc bổ. Ba ho nhiều, thở đốc, đứt quãng, không làm được việc nặng, đi bộ 1 đoạn cũng mệt. Má bắt đầu hành trình đem ba hết bênh viện này đến bênh viện khác, đi nghĩ dưỡng hết vùng quê này đến vùng quê khác, lên núi rồi ra biển, hết thuốc tây rồi thuốc bắc, thuốc nam, kể cả châm cứu..ai chỉ gì thì theo đó...ba vẫn không khá hơn. Chỉ ngồi ở nhà. Má tiếp tục chịu sự chỉ trích của các anh chị chồng. Vừa lo kinh tế cho cả nhà, vừa lo cho 3 đứa lớn đi học (mà 1 đứa thì xa nhà đến 300 cây số), vừa lo thuốc thang cho ba. Rồi lo gả chồng cho em gái nữa. Nhớ lúc đám cưới Như, Má ngược xuôi mãi mới mượn được 2 chỉ vàng.

Ba cũng phải nhiều lần cấp cứu tại bệnh viện. Có lần, bác sĩ trả về do không chữa được. Ba xuống tinh thần luôn - không ăn được, kể cả súp, không uống sữa nữa. May nhờ gặp được bác sĩ Quang - du học từ Pháp về (vẫn nhớ ơn Uyên đã giới thiệu). Bác sĩ cũng tận tình, đến nhà khám giúp. Lúc đó chỉ mong bác sĩ có vài lời động viên, để ba chịu ăn là được. Đúng là gặp thầy gặp thuốc. Chi 1 ngày sau, Ba khỏe hẳn. Vừa uống thuốc, xông thuốc, vừa lên tinh thần, ăn được, ngủ được nên Ba khá hơn nhiều. Nhưng do bệnh đã 8 năm - nên lúc đó chỉ là cắt các cơn khó thở thôi. Từ đó, Ba uống thuốc triền miên - cũng may lúc đó Mà không phải lo chạy tiền thuốc nữa. Đến năm 1998, Ba mất sau một cơn viêm phổi nặng mà thuốc gởi về không kịp. Mình vẫn mãi ân hận vì điều này.

Má còn một mình. Khóc hoài đến sưng mắt. Tủi thân, nghĩ ngợi vì bất cứ một câu nói vô ý nào của mấy đứa con. May mà, còn các cháu. Má tiếp tục hành trình ngược xuôi, lúc lo cho con gái, lúc lo cho con dâu.

Đầu năm nay, Má cùng gia đình Khiêm dọn về Sài gòn luôn. Vui hơn hẳn. Giờ chạy qua chạy lại hai nhà. Đưa cháu nội đi học, canh cháu ngoại bị đau. Lâu lâu đi chơi 1 vòng Đà lạt, miền tây. Hay 1 chuyến xuyên việt với các bạn già - vừa đi chơi vừa hành hương.

Happy ending.

Cám ơn Chúa với nhiều may mắn cho cả nhà. Cảm ơn Ba Má đã gần hết 1 đời khổ cực lo cho mấy đứa con. Cảm ơn Má vì tất cả. Cầu mong Má tiếp tục sống vui, khỏe mạnh. (Má hay khoe - thầy bói nói Má có hậu vận tốt, sống thọ nữa)

Hình chụp Má ăn kem ở Pari Deli với Bí. Xong cứ tiếc tiền mãi vì ly kem đắt quá!

4 thg 10, 2007

Vô phúc đáo tụng đình




Ông bà mình ngày xưa nói thế. Và bây giờ hình như ai cũng nghĩ vậy.

Nhưng có 1 người nghĩ khác. Trong quảng cáo người ta gọi đó là "sáng tạo", là "creative". Thông thường có hai dạng sáng tạo. Một là sáng tạo hay, mọi người vỗ tay. Một dạng sáng tạo không hay, người ta gọi là "tạo" mà không "sáng". Cũng có một vài người vỗ tay vì lịch sự, vì hiệu ứng đám đông, và cũng có người vỗ tay để lôi cuôn đám đông đến, và để họ nhìn thấy cái áo mới của mình, chẳng liên quan gì đến câu chuyện tạm gọi là "tối tạo" kia.

Trùi, sao hôm nay vớ vẩn dữ dzậy ta? Hì hì.

Đón xem hồi sau sẽ rõ.

À, còn đây là mấy cái bánh đẹp của quán cafe ở Petro tower - chẳng có gì sáng tạo cả, chỉ đẹp và ngon thôi.

1 thg 10, 2007

Show diễn của Sóc

.

Megastar




Tối thứ sáu, cả nhà đi xem phim ở Megastar Hùng Vương. Phim Shrek - dù hai chị em chụp hình với chú chuột đầu bếp. Vui nhất là cả rạp chiếu phim chỉ có mỗi gia đình HK, mãi sau mới có thêm 1 gia đình khác 3 người. Lần đầu tiên xem phim với cảm giác "trống vắng" như vậy. Phim vui, rạp đẹp, âm thanh cực kỳ - nhưng vẫn thiếu không khí. Hy vọng lâu dần thì rạp sẽ đông hơn.

Tổng số lượt xem trang