Ảnh trong tuần

Ảnh trong tuần

9 thg 4, 2008

Con cái




May quá, cu Sóc bớt sốt. Đau lòng nhất là thấy con mình bị đau mà mình thì không thể làm được gì.

Vẫn nhớ hồi Bé Bu con nhỏ. Ăn ít. Bệnh liên miên. Ba Mẹ thì còn quá lơ ngơ. Suốt ngày chỉ biết bồng con đi bệnh viện. Rồi uống thuốc nhiều nên sức khỏe không tốt. Rồi vì sức khỏe không tốt nên dễ bị bệnh tiếp. Chỉ là viêm họng, viêm mũi thôi. Nhưng các Bác sĩ thì cho uống hết loại kháng sinh này đến loại kháng sinh khác. Cứ đi tái khám (ở BV. Nhi đồng 2 đàng hoàng nhé!) mà gặp Bác sĩ mới là có ngay 1 loại kháng sinh mới. Đau lòng thấy con ốm yếu mà không biết làm gì hơn. May quá, sau 5 tuổi thì mọi chuyện khác hẳn.

Vẫn nhớ hồi Bé Bí khoảng hơn 1 tuổi. Rất ngoan. Ngoan đến nỗi sốt cao mà không quấy phá gì cả. Đến lúc sốt cao quá nên bị co giật. Ba Mẹ phải cuống quýt đưa vô bệnh viện, tắm giải nhiệt. May quá, Bí không bị bệnh gì nguy hiểm. Rồi mọi chuyện cũng qua.

Vẫn nhớ lúc cả HK và Cu Sóc phải nhập viện vì viêm phế quản dạng suyễn, có nguy cơ viêm phổi. Không có phòng dịch vụ (chỉ là mát hơn bình thường thôi!), hai em tối nóng quá ngủ không được. Loay hoay cả đêm. Mãi đến khi đăng ký được phòng, ngủ ngon vài ba đêm là được cho xuất viện.

Nên cho đến nay, việc mang thai, sinh con, nuôi con đối với cả Ba Mẹ là "chuyện nhỏ". Cám ơn Chúa. Chỉ có việc con đau ốm là "chuyện lớn". Và đau lòng nhất là khi chợt thoáng nhìn những em bé bị bệnh nặng, nằm thiêm thiếp ở phòng ICU. Thiệt tình là không đành lòng nhìn nữa.

Nhưng chuyện lớn nhất bây giờ là dạy con. Nhất là đối với Cu Sóc hiện nay. Mai mốt còn tương lai của từng đứa nữa.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tổng số lượt xem trang