Về Đồng nai, ở nhờ nhà 1 người bạn của Ba. Khi rời Đà lạt, Ba Má chỉ chở theo 3 đứa con, 1 valise quần áo, hình ảnh, và 1 cái nồi gang trên chiếc vespa của Ba. Tất cả vốn liếng đặt hết vào 1 nhà kho củ giống hoa lay-on (thời điểm đó, Ba Má độc quyền trồng hoa này ở Đà lạt), một kho phân cá đủ cho vài mùa hoa, heo trong chuồng. Thế thôi, nhà nông mà.
Rồi Ba đi học tập cải tạo - dành cho những "ngụy quân ngụy quyền" - vì làm việc cho chế độ cũ. Má loay hoay làm rẫy, buôn gạo, nuôi heo...vừa nuôi ba đứa con, vừa hàng tháng đi thăm nuôi chồng ở Giá rai, Xuyên mộc. Còn nhớ 1 lần được Má dẫn theo đi thăm ba - dây sớm đi bộ ra ra, đi xe lửa, đi bộ tiếp xa thiệt xa, chờ đợi, rồi không hiểu vì lý do gì đó mà không được vào thăm. Cả mấy mẹ con lếch thếch kéo nhau về. Má khóc tấm tức.
Hơn 1 năm sau, Ba được về. Vẫn phải đi trình diện hàng tháng với chính quyền địa phương. Năm 77, Má sinh em Long. Đang thời đói toàn quốc. Má sinh em mà toàn ăn bắp (nhà trồng được), rồi nói vui - Ăn bắp nhiều sữa!
Năm 79, Má theo Ba về Đồng tháp với mong muốn duy nhất - các con không phải ăn độn. Trước đó, dù nhà bán gạo, nhưng vẫn có nhưng bữa không hề ăn cơm. Món mình thích nhất hồi đó là mì sợi (hàng viện trợ thì phải) Má nấu với sườn bò. Ăn ngon quá sức. Rồi thì các loại bánh làm bằng bột mì (cũng hàng viện trợ?). Nhưng thường hơn thì ăn cơm độn bobo, độn bắp, khoai lang, khoai mì, và cả những bữa ăn bobo độn thêm hột mít!
Tháng 7/79, một chiếc xe tải chở cả nhà và một ít gỗ về Đồng tháp lập nghiệp - để được làm "thôn đội".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét