Ảnh trong tuần

Ảnh trong tuần

20 thg 9, 2007

Buớc đi trên đôi chân của mình

Như vậy là Sóc đã tự đi được, mà là cả 1 quãng đường dài. Tính theo tuổi thì chậm hơn các chị, vì mãi đến gần thôi nôi mới đi được, trong khi các chị chỉ cần 9-10 tháng. Chợt có nhiều ngẫm nghĩ:

- Đi chậm thì chắc: đi sớm như mấy chị thường thi đi không vững, mà không vững thì sợ nên phải chạy, mà chạy nhiều thì té nhiều. Hehe.

- Đi được trên đôi chân của mình là cả 1 kỳ công. Người ta có thể bám vào nhiều thứ để đi, đi từ rất lâu (7 tháng là ok rồi). Nhưng để tự đi được thì cần có dũng cảm, dứt khoát từ bỏ mọi cái "phao", phải chấp nhận thương đau (té lịch bịch), cũng có nghĩa là phải quyết tâm với chính mình.

- Tự đi thì sẽ đi xa hơn: trước chỉ đi được vòng quanh giường, cặp theo salon, vịn vài cái ghế..., và chưa bao giờ đi được tới phía bên kia của căn phòng!

- Tự đi được sẽ thích khám phá hơn: té đau đó, nhưng phần thưởng của việc phám phá những cái mới sẽ khuyến khích mình chấp nhận nó, phấn khích hơn để tiếp tục đi xa hơn.

- Không đổ lỗi được: trước đây, nếu té là do ghế mình vịn vào bị ngã, hay cái mền (chỗ mình dựa vào) không chắc, bị tuột xuống, vân vân và vân vân. Bây giờ té là do mình không vững, hay là do mình không nhìn kỹ nên vấp một cái gì đó, nói chung là tại chính mình mà thôi.

Ui chao, cũng lẩn thẩn quá! Nhưng đúng là xem cu Sóc đi thì thật thích. Vậy là đủ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Tổng số lượt xem trang