Nhớ ngày đầu tiên đi học, chỉ thắc mắc mãi một câu: rồi ai đưa con về? Trường cách nhà khoảng 500m. Rồi bỏ qua lớp mẫu giáo tương đương lớp lá bây giờ, từ vườn trẻ mà vào thẳng lớp năm (bây giờ là lớp 1). Ký ức là Đà lạt lạnh căm căm, nhưng thiếu nhi được yêu cầu đi tham dự tháng lễ sáng thứ năm hàng tuần. Có 1 tháng nào đó hồi lớp bốn (lớp 2 bây giờ), được phát hai bảng danh dự 1 xanh 1 vàng, có lẽ là 1 cho kết quả học tập và 1 cho những cố gắng trong việc học, cộng thêm 1 roi vào mông vì trốn lễ. Đó là còn ưu ái “con ông C.”, chứ mấy bạn khác được đến 2 roi lận. Không nhớ là có đau không, nhưng nhớ là rất ấm ức vì bắt con nít dậy sớm đi lễ giữa trời giá rét. Bây giờ Đà lạt hình như hết lạnh rồi.
Rồi sau 30/4 năm 75, đi học ở một dãy trường lá xập xệ, vô học lại lớp 2 vì vừa đủ tuổi, mà do chạy loạn nên chưa học xong lớp đó của chế độ cũ (hic hic). Có vài chuyện để nhớ trong 3 năm học cấp 1 ở Đồng Nai này:
- 1 là trong giờ ra chơi năm nào đó, chơi năm mười, mắt nhắm mắt mở mà hai đứa tông vào nhau:em kia gãy răng, mình chảy máu đầu phải vô phòng hiệu trưởng nằm dài trên băng ghế, chiều Má đi đón còn bị la một chặp nữa.
- Chuyện còn nhớ thứ hai cũng trong 1 giờ ra chơi, đang đứng xem con khỉ làm trò thì có một bạn chạy tới lay lay, ê ba mày về rồi kìa (Ba đang đi cải tạo mừ). Vậy là chạy ù về nhà, đứng dựa cửa nhìn một ông già (lúc đó ba mới khoảng tuổi mình bây giờ thôi) râu dài, ốm nheo, tóc lốm đốm bạc. Lúc đó Má cũng không có nhà. Rồi rơm rớm nước mắt. Xong rồi tất bật cầm đồ chơi ba cho chạy vô lớp khoe lung tung.
- Rồi một hôm đứng ngoài cửa, thấy các anh chị lớp 6 học tiếng Anh, có 1 chữ “blackboard”, phục dễ sợ. Cái chữ dài ngoằng thế mà mọi người học và nhớ được. Hehehe.
- Rồi nhớ chuyện chích ngừa, khám sức khỏe. Chích ngừa thì ok, không sợ đau, nhưng vô nằm lên bàn cho bác sĩ sờ nắn cái bụng một chít thì đứa nào cũng sợ cả. Rồi thì cô y tá lấy máu xét nghiệm, nhưng bọn con nít đồn um lên là lấy máu để cho bộ đội bị thương (khoảng năm 78, hồi đó đang có chiến tranh biên giới)
Hồi đó đi học hình như thoải mái lắm lắm, không nhớ gì chuyện phải học bài, làm bài tập… như mấy đứa nhỏ lớp 3, lớp 4 bây giờ. À, cũng nhớ chuyện đi lên xã thi học sinh giỏi nữa. Bây giờ mỗi lần đi Đà lạt, xe chạy ngang vẫn nhớ.
Mai mốt nhớ tiếp. Bây giờ phải đi họp rùi.
Đường sắt xuyên biên giới Trung - Việt sẽ được nâng cấp và kết nối như thế
nào?
-
*Phù Khiết Văn*
*符**洁**文:中越跨境**铁**路到底怎么升**级**、**对**接**?*, *Guancha*, 02/01/2025
*Lê Thị Thanh Loan* biên dịch
Cuối năm 2024, dự án đường sắt khổ tiêu ...
18 giờ trước
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét