Ảnh trong tuần

Ảnh trong tuần

8 thg 9, 2008

Đến trường




Cả bọn nhỏ đã đến trường ổn thỏa. Bắt đầu một năm học mới. Trường đẹp, lớp sạch sẽ, không đông. Mỗi trường có một điểm hay riêng.

Trường IS có buổi họp phụ huynh và học sinh trước khi khai giảng. Ở đó, phụ huynh được nghe giới thiệu cặn kẽ về trường: từ chương trình học, các thầy cô, nội quy, cơ sở vật chất, lịch học tập và vui chơi, bằng cấp… và cũng được phổ biến rõ trách nhiệm của cha mẹ khi phải cùng con chấp hành các quy định của nhà trường. Rất rõ ràng và minh bạch. Quan trọng là sau khi học thì ngày càng con càng thấy thích trường, thích lớp và tự động học. Trường này khai giảng sớm nhất, từ ngày 11/8

Trường AVS khai giảng từ 29/8. Mọi chuyện không có gì mới, ngoại trừ học phí. Chóng cả mặt khi mức tăng lên đến 30%. Lớp đông hơn trước 10% (hehe 2 bạn nữa). Bí vui vì vẫn được làm lớp trưởng. Vẫn lo lắng khi đi học mỗi sáng vì sợ trễ giờ.

Superkid khai giảng theo lịch bình thường, 5/9. Và học phí cũng tăng 15%. Hic hic. Nói chung là hơn 1 tháng qua Ba Mẹ khóc ròng ròng, khi phải đóng học phí 3 tháng cho 2 chị lớn cộng phí ghi danh, còn phải đóng tiếp học phí hàng tháng cho 2 em nhỏ nữa. Nhưng mà 2 em nhỏ cũng thích trường thích lớp. Nên Ba Mẹ lấy đó làm niềm an ủi. Mỗi tuần còn có nhật ký học tập cô ghi cho nữa.

Nhớ ngày đầu tiên học lớp 6, khi Ba Mẹ gặp nhau. Một con nhỏ lôi thôi, suýt khóc khi cái trường cấp 2 khác hẳn hình ảnh ngôi trường cấp 1 mà nó từng học, càng không như hình dung về ngôi trường cấp 2 mà nó từng nghĩ đến. Đó chỉ là ngôi nhà xây dở chưa tô, nền đất lổm chổm, nằm sau 1 cái chợ nghèo nàn, ồn ào. Những đứa bạn cùng lớp hầu hết hơn nó đến 3, 4 tuổi, dân chợ miệng oang oang trong khi nó giọng trọ trẹ giữa miền Tây sông nước. Thằng nhỏ kia cũng vậy, bé loắt choắt, ngượng nghịu trong cái đám to con, hùng hổ của lớp. Trường lớp bèo nhèo, thầy cô thì lơ mơ. Cả trường chỉ có 2 thầy, chưa tốt nghiệp cao đẳng (sau có thêm một số thầy cô như vậy nữa), nhưng dạy đủ các môn của cấp 2, kể cả ngoại ngữ. Nên nghĩ lại vẫn buồn cười về cách đọc, cách giảng nghĩa của thầy về tiếng Anh, về môn toán (ví dụ để hình dung hình tròn, thầy nói về trái bưởi! À mà xứ đó toàn đất phèn, không có bưởi)

Hai đứa đi học về còn phải đi bộ gần 2 cây số, qua mấy chục cái cầu khỉ (đúng nghĩa), nhiều lúc phải bò, có khi lăn tòm xuống kênh rồi lò mò bò lên, lấy nước gột hết bùn và tiếp tục đến lớp, tập vở ướt mem.

Hì hì, nhớ lại thì đã 30 năm. Có khi nhờ vậy mà đến với nhau. Đôi khi cũng ngồi kể chuyện đời xưa. Vui lạ. Nhất là chuyện đi học thì kể hoài không hết.

2 nhận xét:

  1. TƯỜNG VI8/9/08

    chúc gia đình anh cứ bình yên và hạnh phúc như thế anh nhé! Đôi khi đến với nhau chì vì những điều đơn giản thế thôi mà lại bền vững.

    Trả lờiXóa
  2. Mai Anh9/9/08

    đún, đún.. chí lý, chị Hai chí lý, chiện đi học đúng là nói hoài không hết, mà càng kể lại càng thấy vui. không biết ngôi trường cấp 2 cũ của chị Hai giờ ra sao nhỉ?
    À! không biết số em sao đó, trường cấp 1, cấp 2 hồi đó em học 1 cái bi giờ thành trung tâm giáo dục thường xuyên quận Phú Nhuận, 1 cái thì bị dân đòi đất, còn diện tích bé xíu. Trường cấp 3 thì còn kinh khủng hơn, bị cái trường bán công kế bên đòi toàn bộ đất, trường biến mất luôn, phải tìm chỗ xây trường mới... ặc..ặc..

    Trả lờiXóa

Tổng số lượt xem trang