Cả đoàn đã lên Đà lạt từ tuần trước, tiếp tục Nụ hôn thần chết. Nhà chỉ còn mấy mẹ con và chị Giang, "rau cháo nuôi nhau". May mà mấy em đều ngoan và giỏi.
Chị Bu đi học cả ngày. Về nhà biết giúp trong Sóc, chơi với HK để chị Giang nấu cơm tối. Bu còn biết xếp đồ của cả nhà, chơi với Bí nữa.
Bí thì "hậu đậu", chỉ được cái tự lo cho mình thôi. Đôi khi cũng giữ em cho Chị giang 30 giây - 1 phút gì đó.
HK thì bớt nhõng nhẽo hẳn. Chỉ khi mẹ về thì mới đòi "bồng, bồng" thôi. Chơi cũng biết nhường cho Sóc.
Sóc thì vẫn quậy nhất nhà. Bữa nay biết cười nhiều rồi. Chỉ có điều giờ ngủ thất thường nên cứ đòi chơi với mẹ tới nửa đêm. Đêm qua bị la cho, nằm im re hết dám cười giỡn, nhờ vậy mà ngủ được lúc 12 giờ.
Giỏi nhất là Chị Giang, loay hoay với cả hai em, buông ra được là nấu cơm, giặt đồ. và cũng còn giờ coi phim Hàn quốc nữa. Công nhận giỏi thiệt. May mà có Chị Giang chứ không cũng cực dữ.
Nhà lúc bình thường thì đông ơi là đông. Đến khi vô phim thì đi sạch trơn. Còn lại thì cực ơi là cực. Hay một chuyện là tự nhiên mình phải có trách nhiệm lo mấy đứa cháu mà cha mẹ tụi nó có khi cũng chẳng quan tâm xem con mình ở đâu, làm gì. Còn tụi nó thì cứ như ở khách sạn mà có người trả tiền trọn gói vậy. Thôi thì cũng ráng. Được tới đâu hay tới đó.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét