Ảnh trong tuần

Ảnh trong tuần

30 thg 7, 2009

Vui và Buồn

Mấy hôm nay vui vì nhận được một loạt thư của Bí. Vui vì Bí biết chọn từng câu chữ, từng emoticon để chèn vào thư. Hehe, con mình bao giờ cũng nhất. chủ đề của từng thư cũng rất "nịnh đầm" nhé: nhớ mẹ nhiều, sắp về nhà rồi, Ba ở nhà với Bí nữa...
Cũng vui vì những khó khăn được gỡ từ từ, và xem chừng cũng có hướng ra.
Vui vì nhận ra một cách đầy đủ tính cách của một người quen. Mặc dù ban đầu thì buồn, nhưng sau hiểu ra thì buồn cười.
Vui vì xem được phim PS I love you.
Vui vì rồi chuyện gì cũng có giải pháp, và "vấn đề" lúc đó trở thành "thử thách". Thấy mình lớn thêm
Vui vì hai đứa sắp về nhà
Nhưng cũng có buồn.
Buồn vì những khó khăn còn đeo đẳng, còn "xui"!
Buồn vì sức khỏe hình như bắt đầu có vấn đề.
À mà buồn ít thôi.

Hôm trước Cha Toại chia sẻ về phép lạ "hóa bánh ra nhiều". Một trong những khuynh hướng chú giải kinh thánh là: phép lạ xảy ra vì mọi người chia sẻ với nhau. Thuở ban đầu, ai cũng có ít nhiều thức ăn đem theo, nhưng ngại "cho đi", cho đến khi một em bé đưa ra "5 cái bánh và 2 con cá", thế là mọi người chia sẻ với nhau tất cả, để cuối cùng thì dư được "12 thúng đầy"
ý này rất hay, vì với quyền năng của Chúa thì phép lạ này quá ư dễ dàng, nhưng phép lạ chỉ xảy ra, khi chúng ta chấp nhận "cho đi" để trở nên. hay nói cách khác, muốn cho một việc có kết quả tốt đẹp thì tất cả mọi người đều chấp nhận hi sinh, chấp nhận dấn thân!

À, phải gởi quà cưới cho QV mới được.

21 thg 7, 2009

Hà nội

Cho dù bay đi Hà nội khá thường xuyên, hình như vẫn chưa bao giờ có cảm nhận gần gũi. Môi trường xung quanh, những người quen biết. Có cảm giác như mình vẫn luôn đứng bên lề Hà nội, ngắm nghía, ngẫm nghĩ, cố gắng thích nghi nhưng bao giờ cũng thấy thật khó. Chắc tại mình nhiều hơn. Lúc nào cũng khó thích nghi, hehehe. Vụ này giống HK nè. Đi học khi vừa kịp quen với cô thì đã đến lúc chuyển sang lớp khác mất rồi. Lúc đó thì cô cũ "con hết quen rồi" mà cô mới thì "con chưa quen", nên khó khăn lại nhiều hơn.
Hôm qua Hà nội mưa ngập đường, may là không sao. hôm nay đã lại nắng chang chang và nóng phát sốt lên rồi.
Mùa này hình như là mùa mà Hà nội buồn và xấu nhất. Mưa nên nhiều đường nhìn rất bẩn. Nóng nên ít khách.
Phải chờ thu sang!

7 thg 7, 2009

Xuống tóc

Hơn 40 năm, giờ mới can đảm để quyết định xuống tóc.
Chuyện cũng lạ chứ.
Thật ra thì cũng chẳng có lý do gì rõ ràng cả. Đơn giản là đã đến lúc cần thay đổi, mà bước dễ nhất là cắt tóc. Xem thay đổi nhỏ này là tiền đề để có thể có những thay đổi lớn hơn!
Nói thì dễ chứ làm cũng gian nan lắm. Đầu tiên là nhờ một studio quen, đòi cho được anh chủ cắt tóc. tiếc là hình như làm sếp nên lâu nay anh ít cầm dao, kéo. cho nên về nhà vẫn thấy không an tâm.
Sáng hôm sau đi vô một tiệm nổi tiếng khác, phó thác cho cô thợ cắt tóc không quen biết. Có vẻ dễ nhìn hơn
Suốt 24 tiếng đồng hồ sau đó cứ bần thần mãi. Muốn thay đổi, nhưng khi thấy mình khác đi so với trước nhiều thì cũng đâm hoảng.
Quan trọng là khi nào thì quyết định cho các thay đổi to? Suy nghĩ tiếp đây. Sợ rằng lại hoảng lên khi thấy thay đổi.

Về nhà, HK nói mẹ giống con trai quá à. Sóc thì nịnh mẹ cắt tóc đẹp quá hà. Rồi thòng thêm một câu: mẹ điệu quá hà.
Găp vài người quen, sao chị cắt tóc uổng vậy?
Vô công ty, nghe loáng thoáng nhiều tiếng xì xào, trầm trồ, bàn tán,...Cũng vui.

Ừ, có thay đổi là tốt rồi.

Tổng số lượt xem trang